MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 4

chết”, Takezo tự nhủ. “Thì ra chết như thế này đây”. Nhưng Takezo chẳng
mảy may buồn rầu hay sợ hãi. Hắn chỉ thấy yên bình, có cảm giác như đang
bị lôi cuốn vào một cõi mông lung nào đó như đứa trẻ bị mê hoặc khi nhìn
ngọn lửa bập bùng cháy.
- Takezo !
Tiếng gọi thình lình khiến Takezo sực tỉnh. Hình ảnh dân làng và chị hắn
nhạt nhòa, biến mất. Như vừa từ cõi âm trở về, hắn nghe âm thanh quen
thuộc lắm nhưng không rõ là ai.
- Takezo ! Mày còn sống chứ ?
Nỗi vui mừng bỗng tràn ngập, Takezo dường như vừa được tiếp thêm sinh
lực; vì giọng ấy chính là giọng Matahachi, bạn chí thân cùng dự trận
Sekigahara với hắn.
- Mata ... Matahachi hả ?
- Ừ ! Thì ra mày cũng chưa chết !
Takezo muốn hét thật to và cười thật lớn để tỏ nỗi vui mừng. Hắn không
chết ! Mà bạn hắn cũng không chết ! Thật không gì sung sướng cho bằng,
nhưng tiếng cười của hắn khàn khàn, vướng trong cổ họng, không ai rõ là
hắn cười hay hắn khóc.
Takezo nghiêng đầu về phía Matahachi, thấy bạn đang bò lại gần. Hắn đưa
tay ra nắm tay bạn. Qườ quạng mãi mới nắm được một ngón. Cử chỉ này
khiến hai đứa nhớ đến lúc còn nhỏ chơi với nhau thường ngoắc tay như thế
mỗi khi có điều gì giao kết. Bất giác, trên bộ mặt nhem nhuốc bùn đất của
chúng, phát một nụ cười thỏa mãn.
- Có lẽ chỉ hai đứa mình sống sót.
- Có lẽ thế. Nhưng đừng mừng vội. Tao yếu quá.
Takezo:
- Tao cũng thế. Nhưng không sao. Mình sẽ dìu nhau ra khỏi bãi này mới hy
vọng.
Câu nói của hắn bị đứt quãng vì có tiếng đất chuyển lục ục như nước sôi.
- Nằm xuống ! Nằm xuống ! Chúng trở lại !
Một đoàn người ngựa đen ngòm phóng tới. Matahachi kinh hãi định bò vào
bụi trốn. Takezo giữ tay gã lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.