MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 475

mạnh chén lên bàn, cười hăng hắc:
- Con mẹ nó ! Denshichiro thì làm gì được ! Thằng đó ngỗ nghịch, rượu chè
bê tha, vùng này ai còn lạ ! Nó chỉ dựa tiếng tổ phụ để lừa đảo vay mượn.
- Ấy thế mà là tay khá nhất đấy - Chủ quán đáp, giọng nghiêm trang - Hắn
tuy là út nhưng có khí phách và võ nghệ lại còn cao hơn Seijuro, phải cái
ham hưởng lạc quá!
Bóng đen bên đống củi ngồi đã lâu không động tĩnh, bỗng cựa mình. Bóng
đen này vào quán từ chiều, ít nói, gọi rượu uống say túy lúy mà chủ quán
không thắc mắc.
Gần đây thiếu gì những bậc kỳ nhân, cao thủ chán cảnh bon chen hoặc bị
thất sủng, đi phiêu bạc giang hồ qua lại vùng này như cơm bữa. Gặp những
người tính tình kỳ lạ, chủ quán cũng cho là thường. Vả cũng ngại, lỡ dây
vào tay hung hãn thì chỉ thiệt thân, cho nên cùng lắm mới dám hỏi vài câu
cần thiết.
Nhìn áo bóng đen sắp chạm vào lửa trong bếp, gã đến bên lay dậy:
- Khách quan ! Khách quan !
Bóng đen mở mắt đỏ ngầu nhìn. Gương mặt hốc hác, ánh lửa bập bùng soi
hai má trũng sâu càng làm đôi gò má cao thêm. Bóng đen đáp buông sõng:
- Gì ?
- Khách quan ngồi tránh ra một chút. Lửa bén vào áo bây giờ !
Bóng đen vén áo, đổi cách ngồi. Dưới ánh lửa sáng, bây giờ mặt bóng đen
trông rõ từng nét, phô ra một gương mặt còn trẻ, nhưng gầy và da mặt đen
xạm. Nhìn kỹ thì là Matahachi, nhưng một Matahachi chán nản và bệ rạc vô
cùng, trán hằn nhiều vết nhăn, mắt lờ đờ đục ngầu đờ đẫn vì rượu.
Chủ quán hơi giật mình, hỏi giọng lo lắng:
- Khách quan sao vậy ? Trong mình có được khỏe không ?
- Không. Ta không sao.
- Trông khách quan xanh quá.
- Đã bảo không sao mà ! Đem cho ta bình rượu nữa.
Nói xong, Matahachi gục đầu xuống ngực. Hắn thấy nóng, chẳng biết vì
ngồi lâu gần lửa hay vì uống nhiều rượu. Bèn phanh áo ra nhưng vẫn không
hết bực bội. Lòng hắn chán nản và buồn rầu không kể xiết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.