MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 518

Mẹ tính nó có bằng lòng không ?
Bà Honiden giơ tay tát đánh bốp vào mặt Matahachi:
- Thằng ngu độn, vô sỉ.
Matahachi xoa má. Hắn không hiểu tại sao mẹ hắn lại đột nhiên giận dữ
như thế, nhưng chưa kịp hỏi, bà Honiden đã the thé:
- Ta bảo mày xin lỗi nó bao giờ ? Sao mày lại có thể có ý tưởng đi cưới một
đứa đã ruồng bỏ mày để đi với thằng khác về làm vợ ? Sao mày ngu thế ?
Ta sẽ cho mày gặp nó nhưng không phải để xin lỗi nó. Nghe chưa ?
Bà nắm vai áo Matahachi lắc mạnh:
- Mày khóc hả ? Mày còn thương cái con bé đĩ thõa ấy đến độ khóc vì nó
được hả?
Như vậy mày không phải là con ta !
Nhưng mắng Matahachi, bà cũng không ngăn được nước mắt mình ràn rụa.
Hai mẹ con ôm nhau phục xuống gốc cây âm thầm khóc cùng với những
tiếng côn trùng than vãn xung quanh.
Lát sau, giọng bà Honiden bình tĩnh hơn:
- Này con ! Mẹ chẳng còn sống bao lâu nữa. Rồi khi mẹ nằm dưới ba tấc
đất, con có muốn nói với mẹ câu gì hay làm vui lòng mẹ cũng chẳng được.
Matahachi, nghĩ kỹ đi con, Otsu chẳng phải là đứa con gái độc nhất trên đời
này ...
Tiếng bà càng dịu dàng:
- Con chẳng nên quyến luyến đứa phản bội ấy làm gì. Con ưng ai, mẹ sẽ đi
hỏi cho, dù phải trăm lần nghìn lần mang lễ vật đến cầu cạnh, dù phải đi đi
về về đến kiệt sức ...
Nhưng Matahachi vẫn ngồi yên lặng ủ rũ.
- Matahachi ! Con hãy quên nó đi. Dù tình cảm con thế nào, nó cũng không
xứng đáng được chấp nhận vào dòng họ Honiden. Nếu thật con còn thương
nhớ nó thì giết ta đi cho rồi. Sau đó làm gì thì làm chứ chừng nào mẹ còn
sống ...
- Mẹ im đi !
Bà Honiden sửng sốt:
- A ! Thằng này láo ! Dám lớn tiếng với ta hả ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.