MƠ VỀ EM - Trang 173

“Anh Craven,” cô rền rĩ khi môi anh rời khỏi môi cô và nóng bỏng trượt

xuống dưới cổ họng cô.

Anh vuốt những sợi tóc xòa trên mặt cô ra sau và áp trán và trán cô cho

đến khi cô có thể cảm thấy những mũi khâu của vết thương trên da cô. “Gọi
tên anh. Gọi tên anh dù chỉ một lần.”

“Derek.”

Vào lúc đó anh bất động. Hơi thở anh phả trên cằm cô. Sau đó anh đặt

một nụ hôn nhẹ nhàng lên đôi mắt đang khép của cô và hàng lông mi của
cô rung rung bên dưới môi anh. “Anh sẽ quên em, Sara Fielding,” anh tàn
nhẫn nói. “Cho dù khó khăn như thế nào.”

*****

Những giây phút cuối cùng của đêm hôm đó quanh quẩn trong ký ức của

Sara. Anh đã đưa cô đến nhà Goodman. Cô ngồi một bên trên yên ngựa và
dụi đầu vào ngực anh, níu chặt vào anh. Ngay cả trong không khí rét buốt,
cơ thể anh dường như vẫn ấm áp như một ngọn lửa hồng. Họ dừng lại bên
cạnh đường và anh gỡ tay cô ra để xuống ngựa.

Một cơn mưa tuyết nhỏ bắt đầu rơi. Những bông tuyết xoay tròn rơi

xuống đường tạo ra những tiếng động nho nhỏ tinh tế. Craven giúp cô
xuống ngựa. Một vài bông tuyết rơi trên tóc anh và tan ra tạo thành những
vệt ẩm trên tóc anh. Vết sẹo của anh nhìn rõ hơn ngày thường. Cô ao ước
ép môi vào vết thương đó, một dấu vết còn mãi nhắc nhớ về cái đêm cô đã
gặp anh. Cổ họng cô ứ nghẹn đến mức không thể thở được. Đôi mắt cô
nhức nhối vì những giọt nước mắt không thể rơi.

Anh quá khác xa so với chàng kỵ sỹ hào hiệp trong những câu chuyện

lãng mạn mà cô yêu thích… Anh xấu xa, ích kỷ và không hoàn hảo. Anh đã
cố tình phá hủy mọi ảo tưởng mà cô có thể có về anh, phơi bày quá khứ bí
ẩn đúng như sự kinh hoàng xấu xa của nó. Mục đích của anh là đẩy cô đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.