Khánh Vân
Mơ Yêu
Chương 1
Viễn gõ nhẹ cánh cửa, rồi bước vào phòng làm việc của Hoài, hắn đang đeo
một bộ mặt khó ưa nhất hành tinh.
- Ông có thể thử việc tôi vài tháng mà.
Cô gái có bộ tóc ngang vai ngồi trước bàn vẫn cố thuyết phục Hoài . Giọng
nói của cô mang một âm sắc khá đặc biệt làm Viễn chú ý, nhưng Hoài thì
không . Hắn ra hiệu anh đợi, mà tìm cách tống khứ cô gái một cách cương
quyết hơn:
- Xin lỗi cô, tôi đã nói chúng tôi cần người có kinh nghiệm.
Hắn nhún vai:
- Tôi đang có khách . Xin lỗi nhé . Tôi nghĩ cô nên thử chỗ khác.
Cô gái tuyệt vọng:
- Hai tuần nay tôi đã được gọi phỏng vấn chín chỗ rồi . Chỗ nào cũng đòi
kinh nghiệm, rồi từ chối . Chẳng phải các ông đã đọc qua hồ sơ của tôi rồi
sao ? Tôi đã ghi rõ là chưa từng làm mà . Gọi phỏng vấn làm gì rồi viện cớ
từ chối . Kinh nghiệm ? Nếu không có bước mở đầu thì làm sao có kinh
nghiệm ? Tôi không hiểu ngày xưa khi ông đi xin việc, nếu người ta cũng
đòi ông phải có kinh nghiệm thì làm sao ông có chỗ ngồi ngày hôm nay.
Hoài trợn mắt:
- Ơ hay! Cái cô này, tôi đã bảo không nhận là không nhận, ở đó còn mỉa
mai . Lấy lý do thiếu kinh nghiệm là tốt cho cô thôi, chứ nếu cô muốn biết
lý do thật sự người ta từ chối cô à ? Về nhìn lại mình trong gương đi, mười
hai con giáp cô có giống con giáp nào ? Quê mùa, thô thiển, công ty nào
dám mướn cô làm thư ký ?
Môi mím chặt đến trắng bệch, cô gái tội nghiệp gom lại mới giấy tờ, bằng
cấp với đôi tay run rẩy vì giận . Trước khi bước thẳng ra cửa, cô còn buông
một câu tức tối:
- Không hiểu sao những người như ông lại có thể leo được lên chiếc ghế
này.