MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 529

lang nữa. Ta chỉ có thể về nhà mẹ đẻ cầu cứu, cha cũng là người hiền lành,
biết ta gây họa, đành phải nước mắt đầm đìa dẫn ta tới Minh phủ nhận tội.
Mặc dù nhà họ Minh chưa đuổi ta đi nhưng cũng quyết tâm không cho ta
gặp Minh lang. Cha an ủi ta, bảo không cần sợ, quyết định đưa Minh lang
tới đảo Hàn Yên của Nguyên gia, chậm rãi phá bỏ võ công. Nhưng mà đảo
Hàn Yên cực kỳ lạnh, nhị ca thương ta vừa sinh xong, sức khỏe không tốt,
không chịu nổi gió lạnh nên mới bảo ta dẫn Minh lang ra khỏi Minh phủ,
cho ta và Minh lang vào Tây Phong Uyển hẻo lánh ở. Huynh ấy nói ở đó có
suối nước nóng chữa dược bệnh, tốt cho cả ta và Minh lang, cũng có thể
giúp hai bọn ta phá bỏ thần công kia sớm hơn.”

Tôi không kìm được, buột miệng nói: “Đó là thần công gì mà lại khiến

Minh lang của bà trở thành điên điên khùng khùng như vậy?”

Ánh mắt của bà bỗng trở nên rất kỳ lạ, bà ta nhìn bốn phía, hình như

để xác định không có ai nghe thấy, sau đó mới kề sát vào tai tôi. Ánh mắt
bà cực kỳ tuyệt vọng đau khổ nhưng giọng nói được đè thấp lại cực kỳ
hưng phấn, thốt ra từng chữ từng chữ: “Vô Lệ kinh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.