MÔI ANH ĐÀO - Trang 257

Cô lấy điện thoại ra, nhìn chằm chằm khung thoại một lúc lâu, cuối

cùng nhắn tin cho Lục Vũ.

Tân Thăng bị thầy giáo nhìn chằm chằm không chơi điện thoại được,

chỉ có thể phát ngốc.

Cậu ta nghiêng đầu liền nhìn thấy Tô Khả Tây bên ngoài phòng học,

đôi mắt lập tức mở to, tinh thần phấn chấn mười phần, đập đập bàn phía
sau, "Vũ ca, cậu xem ai tới kìa?"

Lục Vũ buông bút, đang chuẩn bị trào phúng cậu ta, lại nhìn bên

ngoài, chính là Tô Khả Tây đang vẫy tay với anh, còn mặc đồng phục của
Gia Thuỷ Tư Lập, cười đến nao cả lòng.

Điện thoại trong ngăn bàn rung lên một hồi.

Mở ra là một cái tin nhắn, "Có nhớ tớ không?"

Tay của Lục Vũ giật giật, ngón tay thon dài đánh chữ thật sự đẹp.

Tô Khả Tây nhìn anh cầm điện thoại, cúi đầu nhìn điện thoại của

mình, quả nhiên thấy có tin nhắn mới, "Không có, một chút, cũng, không,
nhớ, cậu."

Một chữ rồi một chữ, còn dùng dấu phẩy nữa chứ.

Thấy được đáp án vậy, cô cũng không ngạc nhiên, lại nhìn vào lớp

học, anh chính là đang giương mắt nhìn cô, Tô Khả Tây ngược lại bị biểu
tình của Lục Vũ chọc cười.

Tô Khả Tây có chút bực, lại có chút mệt, trả lời: "Nếu vậy, tớ về đây,

về sau không tới tìm cậu nữa."

Cô trở lại bậc thang, nhìn mấy cái cây cao ngoài cửa sổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.