MÔI KỀ MÔI - Trang 197

Chương 18

Russ lượn vào đường dành cho xe hơi nhà Laurel, anh đã dự phòng bàn
chải đánh răng trong túi áo khoác. Sean được mời đi chơi khúc côn cầu và
sẽ ngủ với một trong những đứa bạn thân ở Lakewood, còn Russ đêm nay
được tự do với Laurel, chỉ cần ở nhà đến chín giờ tối là được.

Anh mong được gặp để trêu Laurel một chút, anh sẽ đưa nàng đi xem phim
trước, rồi giả bộ như đã hết thời gian và anh phải về nhà. Anh muốn nhìn
thấy vẻ thất vọng của nàng, thấy nàng muốn anh như thế nào, trước khi anh
nói thật là được tự do cùng nàng cả đêm.

Russ bước ra khỏi xe vẫn đậu trên đường vào, tiến tới nhà để xe. Sáng nay
tuyết lại rơi, anh rung chuông phòng bếp để không phải giũ tuyết bẩn và
bùn lầy ra phòng khách. Nàng mở cửa nhà xe lên, anh nhìn vào trong thấy
vẫn sạch đẹp, không có dấu hiệu của người đàn ông nào từng tới đây cả.
Không có công cụ tán tuyết hay máy cắt cỏ.

Một lần anh đã hỏi Laurel ai quản lý việc bảo quản ngôi nhà, nàng nhìn anh
lạ lùng và nói rằng họ toàn thuê người. Ngôi nhà này quá đồ sộ và đã cũ,
anh tưởng tượng vậy nghĩa là phải có ai đó đi xem xét một vòng khá
thường xuyên. Anh cũng để ý thấy đường vào nhà xe bị cày xới lên vì các
dịch vụ quét tuyết.

Anh thấy khó chịu vì điều kiện của Laurel rất khác biệt. Vì đôi khi đâu đó
ẩn sâu đằng sau tâm trí anh là mường tượng làm cho mọi thứ trở nên bền
vững, rồi anh đi lên đường, ngửi mùi hồ nước, nhìn công trình xây bằng
gạch, và biết mình đang lừa phỉnh chính mình. Anh không thể bảo nàng rời
bỏ nơi đây, tới sống trong cái nhà nhỏ như hộp diêm với đứa em trẻ con
lếch thếch của mình.

Anh có nghề nghiệp tốt và khoản lương tháng kha khá, sở hữu một mái nhà
che nắng che mưa, một chút tiền hợp pháp cát đâu đó. Cuộc sống thế là ổn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.