MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 358

Mà đa số người như thế đều chết trong im lặng.

Số cậu xem ra còn may mắn chán.

Ngu Trọng Dạ rốt cục dừng lại loại xâm phạm bạo lực này. Hắn chống

đỡ cánh tay nằm ở phía trên Hình Minh, không nói, chỉ dùng ánh mắt đe
dọa. Hai người lần thứ hai rơi vào tâm tình vi diệu, anh tới tôi chặn, Hình
Minh sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh trên trán chảy ròng ròng. Nhưng cậu
vẫn cố ngẩng đầu lên, khóe miệng trước sau ngậm lấy một tia quá phận ung
dung cười, không giãy dụa không chống cự không cầu xin tha thứ, giống
như liệt sĩ. Thấy chết không sờn.

Cuối cùng Ngu Trọng Dạ đứng dậy, đẩy cửa đi.

Mặt rồng giận dữ.

Lão Lâm đang ngồi ở trong Bentley chờ đợi. Thấy Ngu Trọng Dạ xuất

hiện, vội vàng xuống xe mở cửa cho hắn.

“Tiền đã được giao, người cũng giáo dục một chút. Sau này chắc chắn

không dám làm như vậy.” Giao tình nhiều năm đã luyện thành một bộ mắt
hỏa nhãn kim tinh, Lão Lâm nhìn ra hôm nay đài trưởng Ngu có chút khác
lạ, giống như sướng vui đau buồn toàn bộ đều bị đánh đổ ở trên mặt, khiến
người vừa xem đã hiểu ngay.

Bình thường người này quản lý mọi chuyện rất tốt, không bày ra cảm

xúc gì, đạo lí đối nhân xử thế biết bao thạo đời. Lão nghĩ, đài trưởng Ngu
hiếm khi mất kiểm soát như thế, hơn nửa cùng tên nhóc con kia có liên
quan.

Lão Lâm khởi động động cơ, nói tiếp: “Ban ngày không thích hợp vớt,

trong đài bí mật khó giữ, sự việc về chiếc đồng hồ kia không biết sẽ truyền
đi như thế nào. Buổi tối mới có thể phái người âm thầm tìm kiếm, nhưng
trời quá tối, e là không dễ tìm như vậy —— ”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.