MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 522

là một bệnh nhân đã mua thuốc của Hạ giáo sư được một thời gian dài,
chúng ta thử nghe một chút xem anh ấy nói như thế nào.”

Theo tiếng của người dẫn chương trình vừa dứt, một người đàn ông

trung niên từ sau cánh gà đi ra, ngồi ở vị trí trò truyện dành cho khách mời.
Hình Minh hỏi qua họ tên, tuổi tác, nghề nghiệp cùng thu nhập gia đình, để
anh tự giới thiệu về mình.

Lý tiên sinh nhìn về phía ông kính, nói lên bệnh trạng của mình: “Tôi

một năm trước phát hiện mình bị mắc bệnh ung thư gan, giai đoạn cuối,
phẫu thuật cắt bỏ đã muộn, lúc đó bệnh viện có đề nghị tôi dùng thuốc,
chính là thuốc Sorafenib, thế nhưng tôi không dùng.”

Hình Minh đi tới trước mặt Lý tiên sinh, hỏi: “Tại sao anh không cần?”

“Quá đắt. Tôi chỉ là công nhân ở một xí nghiệp nhà nước, thu nhập một

tháng hơn năm ngàn tệ, bên trên có cha mẹ già phải phụng dưỡng, phía
dưới còn có con nhỏ còn đang tuổi đọc sách. Thực sự không dùng nổi.”

“Vậy có loại thuốc nào có thể thay thế cho Sorafenib hay không?”

“Không có. Bác sĩ nói, hiện tại Sorafenib là thuốc duy nhất trên thị

trường có thể kéo dài tuổi thọ cho bệnh nhân bị ung thư gan, nếu không
dùng Sorafenib, cũng chỉ có cách chờ chết.”

“Thế nhưng anh mới vừa nói một năm trước anh phát hiện ra mình bị

mắc bệnh ung thư gan, lại không có tiền sử dụng Sorafenib, thế nhưng thời
gian sống của anh rõ ràng đã vượt qua thời gian trung bình của người mắc
bệnh HCC, phải chăng anh đã tìm ra được biện pháp nào khác sao?”

“Đúng vậy.” Lý tiên sinh hỏi gì đáp nấy, gật gật đầu: “Tôi nghĩ đây là

bản năng của con người đi, thời điểm nhìn thấy kết quả khám bệnh trong
sổ, tôi chỉ có một ý nghĩ duy nhất, đó là làm sao để sống tiếp. Tất cả những
người bệnh cùng phòng với tôi, đều không mua nổi Sorafenib, trước khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.