MỘNG HỒI ĐẠI THANH - Trang 21

lại. Thật sự rất đẹp, so với tôi đẹp mắt hơn nhiều! Mắt hạnh, mày ngài, da
trắng, đôi môi anh đào, tóc đen nhánh, vóc người mảnh khảnh, cao chừng
1m6, thật là nhỏ nhắn xinh xắn lại hoạt bát, tuổi cũng bất quá mười lăm
mười sáu, nhưng lại có một loại phong thái thùy mị chỉ có ở phụ nữ thành
thục.

“Tỷ tỷ đẹp quá.”

“Hả?” Tôi sửng sốt, kịp phản ứng lại mới biết nàng đang khen tôi,

“Tiểu thư quá khen, so với cô, ta chỉ thường thôi.” Lời này là thật tâm,

so với dung mạo xuất chúng của nàng, tôi quả thật không bằng.

“Tỷ tỷ quá khiêm nhường, tỷ tự có một loại khí độ văn tú trong sáng,

nhất định là xuất thân bất phàm.”

Lòng tôi rút cuộc rõ đôi chút, chẳng lẽ là đến kiểm tra, xem tôi có hay

không xứng đáng làm đối thủ cạnh tranh? Nghĩ đi nghĩ lại, nàng thật ra nói
không sai, lai lịch tôi quả thật bất phàm, đến từ tương lai, tôi âm thầm cười
trộm. Cô nương xem vẻ mặt tôi là lạ, có chút bối rối, khụ một tiếng rất nhỏ,
tôi cả kinh, phản ứng chính mình vừa nãy nghĩ loạn rồi luống cuống, nên
nghiêm túc mà tươi cười: “Ta tiểu danh Minh Vy, là Tương Hoàng kỳ, phụ
thân là Hộ bộ thị lang Anh Lộc.”

“Ồ! Thì ra là tiểu thư nhà Nhã Lạp Nhĩ Tháp.” Tôi cười gật đầu, Tiểu

Đào vừa lúc đem trà bưng lên, tôi thoáng khiêm nhường, bưng lên một
chén, thổi bọt trên lá trà.

Bỗng nghe nàng nói: “Muội là nữ nhi nhà Hán Quân kỳ Trịnh gia.”

“A, như vậy à…” Tôi cũng không biết đó rốt cuộc là dạng gì gia đình

bối cảnh, không thể làm gì khác hơn là bưng trà lên uống, giả vờ hiểu. Lại
nghe nàng nói: “Tiểu muội tiểu danh Xuân Hoa.” Phốc… Tôi một miệng
trà toàn bộ phun ra ngoài, Trịnh… Trịnh Xuân Hoa(1)??? Đấy chẳng phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.