MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 185

sao ? Vậy thì anh sẽ không biện minh cho mình nữa, tùy em suy nghĩ và
quyết định thôi.

Ngọc Nga nhìn Mạnh Kha hờn dỗi :

- Anh nói như vậy đó hả ? Nếu như em nói là em muốn chia tay với anh thì
anh tính sao ?

Mạnh Kha cười buồn :

- Thì anh cũng đành phải chịu thôi chứ biết làm sao bây giờ ? Khi mà em
đã không tin anh rồi thì anh cũng chẳng biết mình phải làm gì nữa ?

Ngọc Nga la lên :

- Ai nói là em không tinanh bao giờ đâu ?

- Thì đó, em vẫn cứ ấm ức vì chuyện cũ của anh, như thế tức là em không
tin anh chứ còn gì nữa ?

- Là em nói như thế thôi, chứ có phải như vậy là không tin anh đâu. Chẳng
lẽ chuyện sảy ra như thế, mà anh lại bảo em phải im lặng hay sao ?

Mạnh Kha lại choàng tay qua vai Ngọc Nga. Lần này, cô không hất anh ra
nữa, mà ngồi im để anh kéo mình vào lòng. Mạnh Kha biết là mọi chuyện
đã qua, anh mừng thầm trong lòng. Anh thủ thỉ với Ngọc Nga :

- Anh biết là em sẽ buồn, nên anh dấu không cho em biết. Nhưng dù anh có
cố gắng thu xếp đến đâu thì cuối cùng rồi em cũng biết. Thật là ý trời !
Nhưng cũng may là ba và em thông cảm cho anh, nên giờ này anh mới còn
em như thế này, Ngọc Nga à, anh cảm ơn em !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.