MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 208

thế thì em chịu thua.

- Chuyện là vậy . . . hôm nay thằng Kha đãm cưới . . .

Toàn ngừng lại một chút, anh nhìn Vân Quỳnh như để dò xét thái độ của
cô. Thấy cô vẫn thản nhiên như không, anh yên tâm nói tiếp :

- Hồi rồi, nó tới gặp anh, nó năn nỉ anh đi dự đám cưới của nó. Vì anh và
thằng Thắng là bạn thận với nó, chẳng lẽ đám cưới nó mà hai thằng anh
không có dự. Vì thế anh thấy khó nghĩ quá . . .

Vân Quỳnh suy nghĩ một chút rồi nói với Toàn

- Thì anh cứ đi dự có sao đâu ! Các anh đã từng làm bạn than mà.

Toàn lại gãi đầu :

- Biết là như vậy, nhưng thật lòng thì anh không muốn đi dự cho lắm. Anh
đã hỏi Thắng rồi, nó cũng phân vân như anh, Vì thật ra, thì hai thằng anh
còn giận nó ghê lắm. Thậm chí đã có một lúc bọn anh không them nhìn mặt
nó, nhưng mà nó năn nỉ anh ghê quá, nó nói nó sắp đi rồi .

Biết là Toàn muốn nói đến thời gian vừa qua,và việc Mạnh Kha phản bội
mình. Nhưng giờ đây, cô không thấy mình giận hờn gì nữa, vì đã qua rồi
chuyện của hôm nào. Nỗi đau đã lắng xuống, thậm chí mỗi khi nhớ đến, cô
chỉ thấy đó là một kỷ niệm buồn mà thôi. Giờ đây, cô lại có được tình yêu
của Toàn.Và tình yêu của anh đã giúp cô quên lãng đi chuyện của ngày nào.
Vậy thì cô còn nhớ tới mà chi ?

Nghĩ thế, Vân Quỳnh thành thật nói với Toàn :

- Vậy thì anh lại càng nên đi, em không cản anh đâu. Anh cũng không cần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.