MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 211

chân quen thuộc mà không nhận ra nơi mình đang đứng. Nghe tiếng ông
Quang, cô mới giật mình ngước lên nhìn,. Thì ra ba mẹ cô và Toàn đang
ngồi nơi phòng khách và ba cô đã lên tiếng khen ngợi cô rồi đó. Nhưng
Vân Quỳnh thấy lời khen của ba cô vẫn chưa đủ, cô cần một lời khen từ
người khác cơ .

Vân Quỳnh uyển chuyển tiến đến bên Toàn, cô điệu đàng nghiêng đầu hỏi
anh :

- Em mặc áo này có đẹp không hở anh ? Toàn gật đầu không đáp, Vân
Quỳnh nũng nịu :

- Vậy sao anh không phê bình câu nào hết vậy ? Chỉ gật đầu thôi thì em biết
ý anh là sao ?

Toàn lên tiếng :

- Anh không nói gì vì trông em hôm nay tuyệt vời quá, anh còn mải chiêm
ngỡng em mà. Trông em hôm nay như một cô công chúa đi dự vũ hội vậy
đó Quỳnh ạ. Em làm cho anh có một cảm giác anh chỉ là một kẻ tùy tùng
của em thôi. Quỳnh ạ.

Vân Quỳnh hóm hỉnh cười :

- Vậy thì công chúa Vân Quỳnh sẽ cùng với người tùy tùng đến vũ hội để
chọn cho mình một hoàng tử, phải không ?

Nắm tay Vân Quỳnh, kéo cô ngồi xuống bên cạnh mình, Toàn nghiến răng :

- Anh giết chết bây giờ, chứ ở đó mà đi tìm hoàng tử, bỏ anh ở đây hả ?

Vân Quỳnh nghiêng đầu :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.