MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 25

trước, đang mời gọi anh, đòi hỏi anh phải hòa nhập, phải thích nghi. Cái
mới luôn là một thách thức. Huống hồ, Toàn là một kẻ tự trọng. Hăm hở cất
bước, đầu cuộc họp buổi chiều, Toàn đã có mặt ở hội nghị. “Toàn đấy à!
Mình đang bận quá! Ta gặp nhau sau vậy. Còn bây giờ, cậu cứ vào họp,
theo dõi diễn biến của hội nghị đã nhé!”. Gặp Toàn ở cửa hội trường, ông
Quyết Định vội vã bắt tay Toàn, rồi mỗi người một ngả, chưa kịp nhìn rõ
được mặt nhau. Có vẻ như người đứng đầu tỉnh đảng bộ dự tính được một
sự cố bất thường ngầm đang chuyển động tới từ phương trời xa, ngay trong
lòng hội nghị.

o O o

Sự cố đến không hẹn trước. Và bất ngờ luôn là đặc tính của nó. Điều đó

nếu không đúng với tất cả thì ít ra là chính xác với Toàn và đặc biệt với
đoàn chủ tịch của hội nghị.

Đoàn chủ tịch hội nghị có bốn người. Đó là ông Quyết Định, bí thư tỉnh

ủy, ông Bế Văn Lanh thường được gọi là Ké Lanh; ông Đoàn Văn Gia,
trưởng ban Công nghiệp, quân sự và ông Vi Văn Đình, ụ trách chính quyền.
Thiếu ông Văn Hiến, trưởng ban Nông nghiệp nữa là trọn vẹn năm vị, tức
toàn ban Thường vụ.

Lúc này, thay mặt đoàn chủ tịch điều hành chương trình là ông Ké Lanh.

Dong dỏng cao, mặt dài, mày rậm, ông Ké Lanh luôn giữ vẻ vô tư, hớn hở
của con người làm công tác tuyên giáo. Điều đó, khác hẳn với thái độ trầm
tĩnh thận trọng của ông Quyết Định. Càng khác ông Gia lúc nào cũng chau
mày nghĩ ngợi, có thể đổi mặt giận dỗi ngay tức khắc. Cũng vậy, ông Ké
Lanh vui vẻ và hoạt bát chứ không như ông Đình ngồi ở ngoài rìa dãy bàn
đoàn chủ tịch, trắng như cục bột, lành hiền, thật thà và có phần chậm chạp.

Giới thiệu một đại biểu là ông Sùng A Mang người Mông, chủ nhiệm

hợp tác xã Thào Chư Phìn ở Khu vực Pha Linh, lên phát biểu xong, ông Ké
Lanh ngồi xuống, xoa xoa tay, vẻ vô cùng thoải mái. Làm sao mà ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.