MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 81

Dừng lại, cười hằng hặc, Kiến vuốt dài đuôi con mắt:

- Thế mày đã nghe chuyện Đợi bà ấy ho xong đã chưa?

- Em chẳng nghe đâu.

Cô Tình ngúng nguẩy. Kiến tít m

- Thích bỏ xừ đi lại còn giả vờ! Thế này. Ở nhà nọ. Ông già rồi. Đêm ấy

hì hụi mãi ông mới cho vào bà được.

- Đã bảo em không nghe đâu!

Cô Tình huẩy đầu, quay lưng lại. Kiến nháy một bên mắt, tiếp:

- Nhưng, tiếc quá, vừa vào được bà thì bà nổi cơn ho. Ho rũ rượi, ho nảy

cả người lên. Thế là cái của ông nó liền bật béng ra! Khổ! Thế là ông đành
phải lồm cồm bò dậy đi ra gian ngoài. Thằng con thấy vậy, hỏi. Ông đáp:
Đợi bà ấy ho xong đã!

Quay lại, cô Tình cười ngất, mặt đỏ dừ:

- Anh Kiến chết nhé!

- Mày bảo tao chết cái gì?

- Anh nói xấu thủ trưởng!

Kiến trợn trừng, đưa một ngón tay lên môi, suỵt soạt:

- Bí nấu với mật nhé! Tình ạ, quái kiệt là trong khi đó ả nọ cứ ho, cứ rúc

rích cười mà thằng cha giáo Cầu nó cứ ấn thục mạng vào. Ai còn dám bảo
bình dân tối dạ, học giả yếu chim nữa hay thôi nào! Thế nào đã hết! Ấn cho
lòi tù và ra rồi nó còn hỏi: Có sướng không em? Mày bảo thế có vô lý
không? Còn ông chồng đi công tác về thì... tội nghiệp cứ đứng ngoài chờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.