MỘT MÌNH MỘT NGỰA - Trang 93

Nhưng, cú bật ra khỏi xe của Kiến cũng mới chỉ là màn giáo đầu của tai

họa. Chiếc MTZ chạy được chừng mười bước nữa thì gặp phải cú vấp thứ
hai và lần này nó nảy bật lên, chỗ này dốc rất gắt nó đã tới tử điểm. Và mấy
người du kích đang chạy theo như hộ tống nó lập tức sững lại, cùng ôm mặt
thất thanh kêu: Phạ ơi! Rồi quay đầu bỏ chạy!

- Uỳnh!

Chiếc MTZ bênh cả dàn lưỡi cày lên đổ sập theo chiều dốc sườn đồi,

phát ra một tiếng động rung chuyển cả mặt đất.

- Trâu sắt nó ăn vạ rồi, bà con ơi!

- Đi đời nhà ma máy kéo rồi!

- Chết rồi! Trâu đỏ chết rồi! Pa lèn cố tỉ ơi! Anh em bà con ơi!

Lách qua đám đông hỗn loạn, ông Văn Hiến văng tuột cả đôi dép cao su

chạy tới nơi chiếc máy cày đổ. Mặt ông nhễ nhại mồ hôi. Ngực hoắm lại,
vừa thở hào hển, ông vừa lắp bắp: “Thế này là thế nào nhỉ?”.

Anh lái máy đang lóp ngóp chui ra từ cửa chiếc máy đổ. May, chỉ có

khuôn mặt là nhọ nhem nhọ thỉu. Nằm chềnh ềnh theo chiều dốc, một bánh
trước chiếc xe còn quay tít theo đà. Cột ống khói gãy gập. Khói phủ đen
ngòm lòng xe.

Giờ, ông Văn Hiến mới như người ra khỏi cơn say thuốc lào buổi sớm.

Ông túm lấy cổ áo anh lái, giật mạnh:

- Lão Hưng chi cục trưởng của cậu đâu? Sao hắn không lên đây?

- Dạ, báo cáo cấp trên, em không biết ạ.

- Không biết là không biết thế nào!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.