MỘT NGÀY LÀ MƯỜI NĂM - Trang 113

sự hàm ơn. Nàng thì khác hẳn. Bản năng yêu thương đã bừng dậy từ khi ấy
và nàng coi cuộc gặp bất đắc dĩ của ông trong căn buồng liếp sơ sài như cơ
duyên trời định.
Hơn một năm nay từ khi biết tin Nghĩa lấy chồng ra nước ngoài ông cố gạt
khỏi đầu óc cái ý nghĩ là mình đã bị phản bội. Rồi có lẽ cũng từ đó, trong
lòng ông có phần e ngại mỗi khi tiếp xúc với phụ nữ và khi đã trải những
năm tháng sống trong khổ hiểm, tù ngục, càng làm trái tim ông như chai đá
hơn, không còn cho cho những tình cảm riêng tư chen vào.
Vậy mà giờ đây, trong lúc buồn nản, cảm thấy cô quạnh ở nơi xa lạ này, thì
người con gái tình cờ gặp ấy lại nhen lên trong ông một thứ tình cảm mới
lạ, thương cảm xen lẫn ân hận. Cô gái ấy cứ hồn nhiên yêu đơn phương,
còn ông thì thành kẻ lãnh cảm, nhạt nhẽo. Có đáng phải như thế không?
Ông bỗng tự hỏi mình. Nàng đẹp, trong trắng thuần phác, hết mình chỉ
những điều ấy thôi cũng đủ làm trẻ lại trái tim con người như ông lâu nay
già cỗi vì lý trí ngự trị. Ý nghĩ mới mẻ ấy xuất hiện như một liều thuốc kích
thích, làm ông thấy mình trẻ trung hưng phấn trở lại và cả cái cảm giác lâu
nay chưa bao giờ có: nóng lòng muốn gặp lại nàng. Thì ra trong cuộc chiến
bộn bề, nghiệt ngã, cũng cần những giây phút lắng lại cho riêng mình lắng
lại để nghe tiếng gọi của con tim mình. Chẳng hiểu sao lúc đó ông chợt liên
tưởng đến anh chàng máu gái Lèng Cảnh, hắn mà gặp tình huống hiện giờ
của ta nhỉ, Xão Xọi sẽ nhớ hẳn đến phát điên, yêu hẳn đến phát cuồng cho
mà xem bởi hắn mạnh mẽ và quyết liệt hành động hình ảnh “cái hạt mảy
trong đem trăng chín nãu” ở bản Sộp Phác lại hiện ra. Phải chăng, tình yêu
đi liền với tình dục mới làm cho con người trở nên đam mê, thành thật hơn
với chính mình? Bỗng ông không muốn lý giải điều ấy cho ngọn ngành mà
lại muốn tự giễu “cái anh thầy tu ép xác” không hiểu đã có trong con người
mình tự lúc nào. Bất giác ông mỉm cười.
- Sao đồng chi lại cười một mình?
Giật mình ngửng lên. Một người đội mũ nan, đeo túi dết bên hông đến bên
ông có lẽ đã được một lúc và hỏi với giọng điệu vui vẻ. Cách không xa,
một người trẻ hơn đang đứng cạnh một con ngựa lông đen nhánh. Người
đeo túi dết liền ngồi xuống tảng đá cạnh Nhị Nguyễn. Dáng thạp đậm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.