MỘT NỬA ĐÀN ÔNG LÀ ĐÀN BÀ - Trang 112

Trương Hiền Lượng

Một nửa đàn ông là đàn bà

Dịch giả: Phan Văn Các & Trịnh Trung Hiếu

P2 - Chương Năm

Cậu đi chăn ngựa được không? – Tào Học Nghĩa cười hề hề, hỏi tôi:
Lão ta thấy tôi đồng ý, liền móc thuốc ra cho tôi một điếu.
- Chăn ngựa cũng gọn nhẹ lắm, khoảng hai chục con thôi. Buổi sáng lùa đi,
buổi chiều lùa về. Chẳng cần đi đâu xa. Ca đêm để người khác cho ăn, cậu
không phải quản. – Làm như lão đặc biệt chiếu cố đến tôi, để tôi làm công
việc thoải mái nhất không bằng. Kỳ thực tôi biết, cả đại đội ngoài tôi ra,
chẳng còn ai biết chăn ngựa. Bây giờ, chỉ là vạn bất đắc dĩ, người ta mới
cầm lấy cái xẻng, làm cho qua ngày ở ngoài đồng thôi, các kỹ năng lao
động khác có ai buồn học hỏi gì đâu.
- Vậy thì, ai cùng đi chăn với tôi đây? – Tôi châm thuốc hỏi.
- Cậu xem ai làm được?
- Tôi thấy chàng Câm chăn được.
Lão ta cười
- Sao cậu lại nhắm đúng thằng cha ấy nhỉ? Điều hắn đi thì lấy ai chăn cừu?
- Thế ông cho người khác đến cùng làm với tôi, thì cũng điều của đại đội
mất một người chứ sao – Vào thời buổi người ta ưa to mồm to họng đua
nhau gào thét với hô khẩu hiệu này, thì làm bạn với chàng Câm là tốt nhất.
Lão ta suy nghĩ một lát rồi bảo:
- Thôi được, đại đội sẽ suy nghĩ.

Lúc đó chúng tôi ngồi xổm trên bờ ruộng lúa mì, nhìn dòng nước đang róc
rách chảy vào cửa ruộng, nước vây quanh gốc lúa rồi bò lan ra mãi. Trận
mưa hôm trước làm tôi ướt như chuột lột, nhưng chẳng đủ nước cho lúa,
chúng tôi vẫn phải dẫn nước tưới đợt hai. Xuân năm nay lúa mì lên rất đẹp,
những khóm ở ven bờ đã bắt đầu ôm đòng. Cây trồng có cái gọi là ưu thế
vùng ven, những khóm ở đầu bờ cuối rạch, nhận được đủ ánh nắng không
khí và nước. Nhưng con người tốt nhất là chen lẫn vào giữa đám đông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.