MỘT NỬA ĐÀN ÔNG LÀ ĐÀN BÀ - Trang 160

được thóp? Mẹ kiếp, cô ta thì cũng là tù lao cải chứ gì! Lại đã hai phen lộn
chồng….
- Đi đi – Tôi trao roi ngựa cho Đen, đẩy cậu ta một cái - Chiều nhớ về sơm
sớm.

Con Xám buộc bên gốc cây cũng gật gật đầu, ra vẻ tán thưởng tôi.
Đen lẩm bẩm mấy câu chửi thề sau lưng tôi rồi đi. Tôi luồn qua rừng, đi
đến bên bờ thửa ruộng lúa mì thì dừng lại và ngồi xuống.

Lúa mì đã chín rộ một màu vàng rực. Mùa gặt đã tới. Nhưng bông lúa mì
nặng trĩu đung đưa đều đều trong làn gió hiu hiu, như một tốp đàn bà lớn
tuổi đang rì rào ca hát, dưới bóng mây nhàn nhạt, hồi tưởng và luyến tiếc
tuổi thanh xuân tươi đẹp: ngày nào còn là những cái mầm trắng phau, là
những cây mạ xanh non, là những thân lúa xanh thẫm trẻ trung rắn chắc, là
những cây lúa làm đòng thơm nhựa thơm phức rồi đến vẻ duyên dáng của
thời kỳ trổ bông vào mẩy…. mà giờ đây tất cả đã trôi qua vĩnh viễn.

Giờ đây chúng là những hạt lúa mì rắn chắc, khô vàng, chẳng còn mảy may
ướt át; là những cọng rơm khô vàng dễ dàng dập gãy, không còn chịu nổi
gió dập mưa vùi; là những chiếc lá xơ xác tả tơi héo quắt như trải qua khói
hun lửa đốt. Chúng đã chín, phải, đã chín rộ, có nghĩa là đã mất đi từ lâu
cái thời con gái nõn nà duyên dáng, mất rồi, vĩnh viễn đã mất thật rồi.

Không khí oi nồng. Cây bạch dương phe phẩy, cành lá lao xao trên đỉnh
đầu tôi. Một con chền chện lao vút lên cao, vẽ lên một chấm xám giữa trời
xanh, mỗi lúc một nhỏ dần. Mây trôi lững lờ từng lớp, lớp thấp hơn trắng
ngời như bạc, lớp trên cao trắng phau như tuyết. Chẳng biết chúng trôi về
đâu? Đến nơi nao chúng sẽ dừng lại? Chóng thật! Tôi cưới vợ mới đó đã
hơn hai tháng. Mảnh ruộng lúa mì này chính là nơi tôi đi qua lúc tôi ở nhà
La Tông Kỳ ra về hôm ấy. Vậy mà cảnh vật đã đổi thay hết, cả tôi cũng đã
thay đổi hẳn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.