MỘT NỬA ĐÀN ÔNG LÀ ĐÀN BÀ - Trang 54



Cô tắm xong, cẩn thận lau khô người bằng chiếc khăn bông rách. Gió thổi
liên hồi, bầu trời bắt đầu xuất hiện những gợn mây trắng bay đi vun vút.
Dường như cô cảm thấy se lạnh, quay mình cầm lấy chiếc quần lót để trên
bộ quần áo tù màu đen. Cô quay người lại, ngẩng đầu lên, thì chợt phát hiện
ra tôi.

Cô không giật mình kêu thét, cũng không hốt hoảng tìm chỗ nấp, mà lim
dim cặp mắt nghi nghi hoặc hoặc nhìn tôi, ánh mắt nửa như tức giận, nửa
như thách thức pha chút e lệ ngập ngừng: cô sẽ phải quyết định thế nào
đây?

Tôi không bỏ chạy, cũng không lên tiếng chào cô, nhưng khắp toàn thân tôi
mọi dây thần kinh đều căng ra hết cỡ.



Cuối cùng cô hé miệng, để lộ hàm răng trắng bóng mỉm cười với tôi. Rồi
lại mím chặt môi, lắng tai nghe ngóng. Chỉ có tiếng gió vi vu, tiếng lau lách
chuyện trò tình tự. Thế rồi cô không vội mặc quần áo, để chiếc quần lót
trên tay xuống, làm như sợ lạnh, hai cánh tay bắt chéo nhau, hai bàn tay ấp
lên hai vai, nhìn thẳng vào tôi.

Ánh mặt trời trong gió bồng bềnh một màu vàng nhạt. Nắng vàng dọi chiếu
vầng trán trẻ trung của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.