MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 606

Thế nên Thính Huyền và Hiểu Yên về phủ cũng chẳng nghe ngóng được gì.

Tống Tiểu Hoa lại nụ cười, sắc mặt nghiêm chỉnh hiếm có:

- Ta biết, điều này nhất định có liên quan đến chuyện trong triều. Ta

không hiểu, càng không muốn hiểu. Ta cũng biết Đông Thanh không nói
cho ta biết vì không muốn ta lo lắng. Giờ ta hỏi đệ chỉ là muốn chắc chắn
có phải chàng đã không sao rồi không?

Cuối cùng Hoắc Nam không lo cho bộ râu của mình nữa, nét mặt

nghiêm chỉnh:

- Tiểu tẩu tẩu đã nói đến thế, xem ra cũng không cần giấu nữa. Có thể

nói, đệ đều sẽ nói ra. Không thể nói, một từ đệ cũng không thể lộ. Tâm tư
của Đông Thanh nặng trĩu, huynh ấy đã quen một mình gánh vác tất cả.
Song đệ nghĩ, có những chuyện, tuy tẩu chưa chắc đã giúp được gì nhưng
nếu huynh ấy có thể có người bàn bạc cũng tốt. Mấu chốt là… - Đột nhiên
Hoắc Nam nở nụ cười nham hiểm: - Đệ vốn cho rằng tiểu tẩu tẩu thật sự rất
ngốc nghếch, hôm nay mới phát hiện, căn bản không phải như thế.

Tống Tiểu Hoa không biến sắc, lại sấn tới, lạnh lùng xoắn râu của hắn:

- Đệ đang khen ta hay chửi ta vậy?

Hoắc Nam cúi gập người xuống hét lên thê thảm:

- Khen.

- Khen ta cái gì?

- Không những không ngốc mà còn thông minh tuyệt đỉnh.

- Ừ. Ngoan! Cơ ngực của đệ được đấy chứ, cơ bụng vẫn là sáu múi

sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.