MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Trang 45

Dạ Thủy

Một Thời Để Yêu

Chương 7

Đó là cái quán nằm giữa rặng cây dày đặc xanh rì . Thật xứng với cái tên
Dạ Lý Hương . Trên con đường trải sỏi ngoằn nghoèo gập ghềnh uốn khúc
dẫn vào quán được trồng toàn những cây Dạ Lý Hương . Khi ngồi ăn , mùi
hương thoang thoảng của nó trông thật dễ chịu , chính vì thế đêm đã khuya
mà khách ra vào quán vẫn tấp nập.
Và còn nữa , một mặt của Dạ Lý Hương được bao phủ bởi dòng sông hình
lưỡi liềm trải dài dưới anh trăng mông manh . Tiếng sóng ầm ì không thềm
thì tự tình , không hát ru mà vẫn nghe du dương như tiếng nhạc.
Chính vì thế mà khách ngồi dọc mé sông rất đông . Đoàn Giang cũng chọn
một cái bàn cạnh đó khi anh bồi bàn hỏi để hướng dẫn.
Khi thức ăn , nước uống đã được những người phục vụ của Dạ Lý Hương
mang đến và bày sẵn ra bàn . Vi Bình vui vẻ bắt chuyện.
Em thật không ngờ , anh và chị Thục Giao lại khám phá ra một quán ăn
đêm thơ mộng thế này.
Đoàn Giang đưa mắt nhìn Vi Bình , sau đó anh hất mặt về phía Thục Giao :
Đó là khả năng tìm tòi khám phá của Thục Giao đấy , không phải tài của
anh đâu.
Họ vừa ăn , vừa chuyện trò vui vẻ về cuộc sống quá khứ , hiện tại và tương
lai . Đoàn Giang vẫn huyên thuyên trò chuyện , anh đâu biết rằng Thục
Giao và Vi Bình có nỗi buồn u uất khi nghĩ về quá khứ . Liếc sang Thục
Giao , Vi Bình như hiểu được tâm trạng của chị . Vi Bình gắp miếng thức
ăn bỏ vào chén của Thục Giao cười nói :
- Nè ăn đi , thứC ăn ở đây ngon quá , nếu bỏ sót miếng nào thì phí lắm , đã
lâu lắm rồi em mới có được bữa ăn ngon thế này.
Nhìn thây Vi Bình lo cho Thục Giao , Đoàn Giang không vừa , anh nhìn Vi
Bình nghiêm giọng :
- Này Vi Bình , cô chỉ biết lo cho Thục Giao th^i , sau này hi đi làm đừng
trách sao tôi đì cô nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.