MR.BU KHÔNG PHẢI IDOL CỦA TÔI - Trang 154

Tiệm bánh của chúng tôi bắt đầu đi vào kinh doanh, Mr. Bu lúc nào cũng

bận rộn giúp tôi lên Top, có đôi khi có ý phê bình tôi quá lười biếng, không
coi trọng công việc kinh doanh. Những bất mãn trong lòng tôi tích tụ lâu
ngày, cuối cùng cũng bộc phát, nói những lời khiến anh tổn thương, “Anh
đúng là loại người chỉ biết tới lợi ích, biến một cửa hàng trong sáng như thế
trở nên thật bẩn thỉu hôi tanh mùi tiền”.

Thực ra nói xong câu này thì tôi đã vô cùng hối hận, nhưng vẫn cứ cứng

miệng không chịu xuống nước.

Kết quả anh nói, “Thế em kinh doanh đi, anh không can dự vào nữa”.

Anh thực sự đã buông tay. Trước kia để có doanh thu cao và được lên

Top, anh luôn để giá thành sản phẩm ở mức rất thấp, nhưng thời gian đồ vật
leo thang nên tôi đã tăng giá các mặt hàng lên. Không ngờ khi biết chuyện
này, Mr. Bu lại nổi trận lôi đình, “Sao em không hỏi ý kiến của anh? Em có
biết bán hàng không thế? Em vốn chẳng biết kinh doanh một cửa hàng là
như thế nào”.

Cãi nhau một hồi, tôi nói, “Từ lâu em đã chẳng muốn kinh doanh cửa

hàng này nữa rồi”.

Chúng tôi cãi nhau càng kịch kiệt, vì muốn xoa dịu bầu không khí, tôi

dùng hai máy tính cùng một IP để buôn bán sản phẩm, đúng đợt Taobao
làm nghiêm ngặt, kiểm tra độ uy tín của các tiệm online, thế nên cửa hàng
bị họ đóng cửa.

Tâm huyết suốt cả năm trời của Mr. Bu đã đổ xuống sông xuống bể, anh

quay sang trừng mắt với tôi, trong mắt tràn ngập lửa giận.

Tôi cắn môi, khó khăn cất lời, “Chúng ta ly hôn đi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.