MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 196

Hà Tiêu đến đúng lúc Đồ Hiều đang chỉnh sửa váy cưới, thấy cô đi

vào, bận rộn vẫy cô. Hà Tiêu cười đi lên phía trước, ôm Đồ Hiểu thật chặt:
"Chúc mừng chị."

Đồ Hiểu thở dài: "Đừng nhắc tới chúc mừng nữa, chị đang hối hối hận

đây. Em nói xem chị gặp phải vận xui gì mà lại phải giằng co cùng Thẩm
Mạnh Xuyên hai mươi mấy năm như vậy, bây giờ thì sao chứ, lớn tuổi,
không ai thèm lấy chỉ có thể gả cho anh ta.”

"Chị đừng nói như vậy, để thủ trưởng nghe được sẽ đau lòng lắm."

"Anh ta mà biết đau lòng sao, mỗi ngày chị gọi điện thoại đều ngủ như

heo chết vậy." Đồ Hiểu oán trách mấy câu, kéo cánh tay Hà Tiêu, "Được
rồi, không thèm nói đến anh ta nữa, cùng chị lên tầng xem lễ phục đi."

Có thể nói số áo cưới lần này của Đồ Hiểu khá là nhiều, nguyên nhân

chủ yếu là bởi vì mẹ chồng tương lai của cô, mẹ ruột Thẩm Mạnh Xuyên,
trông mong nàng dâu nhiều năm như vậy, cảm thấy đây là hôn lễ duy nhất
của con trai, nên nói gì cũng muốn tạo cho hai người một cảm giác khó
quên, chỉ riêng áo cưới, trước tiên chọn khoảng mười mấy bộ, sau đó chọn
lại hai bộ, dùng trong hôn lễ.

Về phần lễ phục của phù dâu Hà Tiêu, cũng không hề kém chút nào.

Váy ngắn vải sa bồng bềnh, ở giữa thắt một chiếc đai lưng rộng bằng năm
ngón tay, trên bả vai thắt hai cái nơ bằng vải sa mỏng, vừa an toàn, vừa
ngọt ngào lại không mất đi vẻ hấp dẫn.

"Chỗ đai lưng ở eo nhỏ có vừa không? Là Điềm Điềm nói cho chị số

đo của em."

Hà Tiêu cúi đầu nhìn qua: "Vừa chị ạ."

Đồ Hiểu thở phào nhẹ nhõm: "Vậy chị yên tâm rồi, tránh phải đổi đi

đổi lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.