hay khuôn mặt.
- Có phải Aaron tự treo cổ? - Cô hỏi.
- Bên pháp y cho thấy kết quả có vẻ như vậy.
- Đó có phải là những gì anh mong đợi, có vẻ là một vụ tự sát.
- Rất có thể.
- Vậy sao anh còn nghi ngờ?
Anh ta lưỡng lự, lần đầu tiên Abby nhìn thấy sự phân vân trong mắt anh
ta và cô biết anh ta đang cân nhắc lời nói của mình. Kiểu người này chẳng
bao giờ có động thái gì khi chưa xem xét tất cả các khía cạnh, kiểu người
luôn đặt ra các kế hoạch cẩn thận.
Rồi anh ta lên tiếng.
- Hai ngày truớc khi anh ta chết, bác sĩ Levi đã mang về nhà một chiếc
máy tính mới.
- Thật sao?
- Anh ta dùng nó vào vài việc. Đầu tiên, anh ta đặt vé cho hai người đến
St. Lucia ở Caribe, ở đó vào Giáng sinh. Sau đó anh ta gửi email cho con
trai ở Dartmount thảo luận việc cả nhà làm gì vào Lễ tạ ơn. Nghĩ đi, bác sĩ.
Hai ngày trước khi tự sát anh ta lập kế hoạch cho tương lai? Anh ta có một
kỳ nghỉ tuyệt vời trên bãi biển phía trước. Nhưng vào lúc hai giờ mười lăm
phút anh ta ra khỏi giường và lái xe đến bệnh viện, vào thang máy, leo lên
tầng chót, buộc cái thắt lưng, chốt nhà vệ sinh rồi quấn nó quanh cổ và tự
tử? Sự tỉnh táo không nhanh mất đi đến thế. Có thể chỉ cần năm thậm chí
mười giây còn lại để anh ta đổi ý. Anh ta có vợ, con và bãi biển Lucia đang