MÙA GẶT - Trang 253

- Tôi hiểu - cô thì thào - Tôi xin lỗi.

Sau khi nối lại ống truyền cho Mary, Abby quay lại phòng trực và nằm

xuống, nhìn chăm chăm lên trần nhà, cô tự hỏi: Cái quái gì xảy ra với mình
thế nhỉ? Cô chưa bao giờ mất bình tĩnh như thế, suýt nữa thì tấn công cả họ
hàng của bệnh nhân. Mình điên rồi, cô nghĩ. Áp lực đang phá tan cuộc
sống của mình, có lẽ mình không hợp để làm bác sĩ.

Điện thoại lại reo, lạy Chúa, sao họ không để cho cô yên vậy nhỉ? Giá mà

cô có thể sống một ngày, một tuần mà không có điện thoại hay tin nhắn nhỉ?
Là văn phòng gọi cô, cô nhấc máy.

- Điện thoại bên ngoài gọi bác sĩ, để tôi nối máy.

- Bác sĩ DiMatteo à?

- Vâng.

- Tôi là Helen Lewis từ ngân hàng nội tạng New England. Cô đã để lại

lời nhắn thứ bảy tuần trước về một ca hiến tim. Chúng tôi cứ chờ ai đó ở
Bayside gọi lại nhưng không có ai cả, chúng tôi nghĩ là nên gọi lại cho cô.

- Tôi xin lỗi, lẽ ra tôi phải gọi cho cô nhưng mọi thứ ở đây rối tung lên,

có vẻ có chuyện hiểu lầm gì đó.

- À, vậy thì đơn giản rồi, vì tôi không tìm được thông tin mà. Nếu cô có

câu hỏi nào, cô cứ…

- Xin lỗi - Abby cắt ngang.

- Cô vừa nói cái gì nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.