MÙA GẶT - Trang 287

Mark ngừng lại, anh không chắc. Abby biết, vì anh ngủ mà, thậm chí còn

chẳng biết khi cô tới khám nghiệm Mary lúc ba giờ. Anh định nói dối cho
cô nhưng không ổn, bởi vì không biết Abby đi làm gì trong khi Parr thì biết,
từ các y tá, từ những ghi chú mà cô đã viết.

Abby nói:

- Mark ở phòng trực với tôi nhưng anh ấy ngủ suốt.

Cô nhìn anh: Ta phải nói thực thôi, đó là điều duy nhất cứu được em.

- Còn cô thì sao, bác sĩ DiMatteo? Cô có ở đó không?

- Tôi được gọi vài lần, nhưng ông biết mà, đúng không?

Parr gật đầu.

- Ông nghĩ ông biết mọi thứ, vậy nói đi - Mark to tiếng - Tại sao cô ấy

làm vậy? Tại sao lại phải giết bệnh nhân của mình.

- Có thể cô ấy không thông cảm với bệnh nhân - Susan nói chậm rãi.

Abby hét lên:

- Cái gì?

- Chúng tôi đã nói chuyện với các y tá, một lần bác sĩ DiMatteo đã nói

thế này “nếu moocphine làm mọi thứ dễ dàng hơn, thì đó là điều chúng ta
nên làm cho bà ấy. Ngay cả khi việc đó đến sớm hơn” - Susan nhìn Abby -
Cô đã nói vậy, phải không?

- Chẳng liên quan gì cả, tôi nói về việc giảm đau và giữ cho bệnh nhân

được thoải mái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.