Trái ngược với mong muốn của cô, cô đang nhìn anh ta, đôi mắt xám
không thừa nhận điều gì, chẳng nói lên điều gì cả.
- Tại sao anh cứ theo một vụ tự sát?
- Người quả phụ đóng gói và chuyển đi giữa đêm, không có địa chỉ
chuyển đến, điều đó không hề bình thường.
- Anh không định nói Elaine đang làm cái gì đó mờ ám đấy chứ?
- Không, tôi nghĩ cô ta sợ.
- Sợ gì?
- Cô có biết không, bác sĩ DiMatteo?
Cô thấy cô không thể nhìn đi hướng khác, dường như sự kiên định im
lặng trong mắt anh ta giữ cô đứng yên. Cô cảm thấy cái gì đó bất ngờ xảy
đến và cô chẳng hiểu tại sao người đàn ông này lại tìm ra.
- Không, tôi không hiểu nổi.
- Có lẽ cô có thể giúp tôi trả lời câu hỏi khác chăng?
- Câu gì?
- Là sao Aaron Levi lại giàu thế?
Cô lắc đầu.
- Ông ta đâu dư dả gì, theo như tôi biết thì vậy mà, một bác sĩ tim mạch
chỉ có thể kiếm giỏi lắm là hai trăm nghìn đô một năm. Và anh ta gửi phần
lớn cho hai đứa con đang học đại học.