- Không có thay đổi gì về thần kinh cho đến lúc này, theo như tôi thấy.
- Không. Nhưng vẫn có cơ hội…
- Với một thang điểm Glasgow là ba? Tôi không nghĩ như vậy.
Vivian để biểu đồ trở lại giá và đi qua giường số 11. Abby theo cô ấy.
Từ cửa phòng, cô đứng lên và xem Vivian kiểm tra y tế. Nó giống như
cách Vivian thực hiện trong phòng mổ, không có thời gian lãng phí hay cố
gắng. Trong năm đầu tiên của Abby, năm đầu tiên thực tập của cô, cô
thường thấy Vivian đang mổ, và cô đã ngưỡng mộ đôi bàn tay nhỏ bé và
nhanh nhẹn ấy, đã kinh ngạc nhìn các ngón tay mảnh khảnh thắt từng nút
thắt. Abby cảm thấy mình thật vụng về khi so sánh. Cô đã đầu tư hàng giờ
thực hành và thắt hàng mét chỉ, học cách thắt nút mổ trên tay nắm ngăn kéo
văn phòng của mình. Mặc dù cô đã đủ thành thạo, cô biết mình sẽ không
bao giờ có bàn tay ma thuật như của Vivian Chao.
Bây giờ, khi cô nhìn Vivian kiểm tra Karen Terrio, Abby thấy hiệu quả
của những bàn tay sắc lạnh đó.
- Không có phản ứng với các kích thích làm đau - Vivian quan sát.
- Vẫn còn sớm.
- Có thể. Và cũng có lẽ không.
Vivian lôi ra một cái búa thử phản xạ từ túi của mình và bắt đầu thử trên
gân.
- Cô ấy là máu AB+?
- Vâng.