MÙA GẶT - Trang 453

Nụ cười biến mất, ông ta lắc đầu.

- Không đâu. Đừng nói thế. Em không thể rời xa anh được.

- Anh còn nhiều điều phía trước.

- Về chúng ta à? - ông ta nắm lấy tay bà bằng cả hai tay mình như một

người đàn ông cố gắng giữ nước khi nó sắp chảy xuống khỏi tay - Anh và
em, Nina, chúng ta không giống mọi người, chúng ta luôn nói điều đó với
nhau, em không nhớ à? Chúng ta khác, chúng ta đặc biệt và không có gì có
thể xảy đến với chúng ta được.

- Có đấy Victor - bà thều thào - Có điều đã xảy ra với em.

- Và anh sẽ lo chuyện đó.

Bà không nói gì, chỉ lắc đầu buồn bã.

Có vẻ như đó là điều cuối cùng Victor thấy khi Nina nhắm mắt lại, ông ta

vẫn giữ tay bà trong bàn tay của mình, rồi ông ta thấy tay bà nắm lấy tay
ông ta chặt hơn.

Đã gần nửa đêm khi Lundquist đưa Abby đã kiệt sức về nhà. Cô thấy xe

của Mark không đậu ở lối đi và khi cô bước chân vào trong nhà, cô cũng
thấy sự trống trải như thế, không hề có bước chân ghé qua. Có lẽ anh ấy lại
có ca cấp cứu ở bệnh viện, cô thầm nghĩ vậy. Chẳng có gì lạ khi anh ấy ra
khỏi nhà vào nửa đêm và đến Bayside để xử lý một ca bị bắn hay gì đó. Cô
cố tưởng tượng ra hình ảnh của anh nhiều lần trước đây khi anh đang ở
trong phòng mổ: khuôn mặt dưới mặt nạ xanh, cái nhìn thẳng xuống nhưng
cô không thể tưởng tượng ra. Như thể tất cả những ký ức đó đã bị xóa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.