MÚA THIẾT LĨNH... NÉM BÚT CHÌ... - Trang 59

Đẩu cũng đã sẵn sàng để chỉ huy cuộc tấn công theo kế hoạch đã định

sẵn giữa Cẩm Hứa Chử và Vận.

Chỉ còn ngày hôm sau nữa là tới ngày bọn lái buôn phải đi qua chân núi

Cai Kinh.

Buổi tối hôm đó, cơm nước xong, Đẩu đang nằm nghỉ trên tấm ghế ngựa

thì có người nhà vào nói có khách muốn gặp.

Ai đây, ai lại có thể muốn gặp vào giờ này? Có lẽ đây là đám anh em bên

Nhã Nam chăng? Hay đây là đại diện bọn buôn lậu đến để điều đình cho đi
qua rừng? Có thể là người của anh em bên Nhã Nam chớ không thể là đại
diện bọn lái buôn được. Bọn này nếu cần gặp Đẩu họ đã gặp từ trước, hay
muộn lắm cũng từ ba bốn hôm nay rồi. Bọn họ đã đi vào đường rừng Yên
Thế, tức là vào giang sơn của Đẩu từ mấy ngày nay còn gì nữa.

Đẩu khăn áo chỉnh tề ra tiếp khách.
Khách là một người đường xuôi, trạc độ ngót bốn mươi, ăn mặc lễ độ,

dáng điệu ung dung. Đẩu chưa gặp khách lần nào.

Đẩu mời khách vào trong nhà. Sau khi an tọa, khách kính cẩn hỏi:
- Thưa ngài, có phải ngài là ông Đẩu Phàn Khoái?
Đẩu gật đầu. Khách nói:
- Tôi rất hân hạnh được gặp ngài. Ở xa chúng tôi hằng được nghe tiếng

hào hiệp của ngài, hôm nay mới được gặp mặt thực là sung sướng cho
chúng tôi quá.

Đẩu hỏi:
- Chẳng hay ngài là ai và muốn gặp chúng tôi có việc gì?
Khách đáp lại:
- Chúng tôi ở dưới xuôi mới lên. Chúng tôi đại diện cho một nhóm anh

em nam nữ thanh niên đang hoạt động chống Pháp. Chúng tôi sở dĩ muốn
gặp ngài là vì chúng tôi có món hàng đang đi qua địa phận của ngài.

À ra thế! Ra đây là đại diện của bọn lái buôn!
Khách nói tiếp:
- Nhóm anh em chúng tôi cử mấy người đi lấy hàng đã căn dặn họ phải

tùy cơ tìm đến các anh em tay chơi để nhờ giúp sức. Hôm qua tôi mới tới
đây. Tôi được biết là mấy người kia chưa tìm tới ngài để nhờ ngài bảo vệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.