MỤC TIÊU THỨ 6 - Trang 250

CHƯƠNG 66

Mickey Sherman cảm nhận mạch máu nóng và ổn định đang chạy rần rật

trong người khi tin tưởng vào lý lẽ và tin tưởng vào thân chủ mình.
Brinkley, kẻ khờ dại khốn khổ, chỉ như sực tỉnh và trở về với thế giới thực
tại sau mười lăm năm địa ngục, trong khi bệnh tình ngày càng nghiêm
trọng.

Thật là một trường hợp đáng thương. Thử thách cuộc đời mình dưới một

lớp chăn dày của thuốc chữa bệnh tâm lý.

Đó quả là một bi kịch khủng khiếp mà một con người phải trải qua trong

cuộc đời mình.

“Brinkley nghe được những giọng nói”, Mickey Sherman nói khi ông

bước lên trước các thành viên ban hội thẩm. ‘Tôi không nói về lời mách
bảo’ mà tất cả chúng ta đều nghe trong đầu mình, tiếng độc thoại trong nội
tâm con người, thứ giúp chúng ta tìm ra vấn đề hay viết một bài văn hay là
tìm thấy chìa khóa xe hơi.

“Những giọng nói trong đầu Brinkley đã chi phối, đàn áp, khống chế

anh, và đặc biệt chúng rất tàn bạo.

“Chúng không ngừng chế nhạo anh, gọi anh bằng những cái tên đầy vẻ

xúc phạm - và chúng xúi giục anh giết người. Khi anh xem TV, anh đã tin
rằng các nhân vật và phát thanh viên đang trực tiếp ám chỉ anh, rằng họ
đang buộc tội anh giết người, và đồng thời họ bảo anh phải làm gì.

“Và sau nhiều năm chống lại những thế lực ma quái của những giọng nói

đó, cuối cùng Fred Brinkley đã phải tuân theo mệnh lệnh của chúng.

“Kính, thưa quý vị, vào thời điểm gây án, Fred Brinkley đã không có

mối liên hệ nào với thế giới thực tại cả.

“Anh ta không biết rằng những người mà anh ta bắn giết trên tàu là bằng

xương bằng thịt. Đối với anh ta, họ là thứ ảo giác đầy đau khổ trong tâm trí
của chính anh ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.