MỤC TIÊU THỨ 6 - Trang 400

CHƯƠNG 111

Khoảng gần trưa ngày hôm ấy, Conklin và tôi ngồi trong quán Uncle’s

Café ở khu phố Tàu. Cả hai chúng tôi cùng gọi món theo thực đơn đặc biệt
dành cho ngày thứ tư: thịt đút lò, khoai tây nghiền và đậu xanh. Conklin
xắn ngay vào món khoai tây nghiền nhưng tôi lại không thấy thèm ăn chút
nào.

Chúng tôi ngồi ngay lớp cửa kính có tầm nhìn phóng thẳng ra con đường

tối tăm đến những dãy nhà gạch ống và Trung tâm giới thiệu việc làm
Westwood Registry.

Một cô gái Trung Hoa đang mang bầu, tết tóc đuôi sam rót trà đầy vào ly

cho chúng tôi. Khi tôi nhìn qua cửa sổ một lúc sau, Paul Renfrew, tên mà gã
này tự đặt cho mình, đang tiến ra cửa và bước xuống thềm nhà.

“Nhìn kìa”, tôi nói, gõ chiếc muỗng lên dĩa thức ăn của Conklin. Điện

thoại cầm tay của tôi reng lên. Đó là Pat Noonan đang gọi đến.

“Renfrew nói rằng hắn ta ra ngoài ăn trưa và sẽ quay về trong một giờ

nữa”.

Tôi cảm thấy nghi ngờ điều đó.
Renfrew đang định chạy trốn.
Và hắn không hề biết có bao nhiêu cặp mắt đang dõi theo mình.
Conklin trả tiền thức ăn còn tôi thì gọi điện cho Stanford và Jacobi, kéo

khóa áo khoác ngoài áo vest, quan sát dáng đi nhanh nhẹn của Renfrew qua
mấy tiệm thuốc và cửa hàng quà lưu niệm, tiến về góc đường Waverly và
Clay.

Conklin và tôi nhảy ngay vào chiếc Crown Vic ngay khi Renfrew mở

khoá chiếc BMW mui kín màu xanh đen của hắn. Hắn ngoảnh lại phía sau
nhìn dáo dác một lúc rồi mới bước vào xe và chạy về hướng nam.

Dave Stanford và cộng sự của anh, Heather Thomson, vượt lên sát sau

Renfrew khi hắn đến gần đường Sacramento trong khi Jacobi và Macklin
vòng lên hướng bắc trên tuyến đường thẳng ra Broadway. Máy bộ đàm của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.