MỤC TIÊU THỨ 6 - Trang 448

CHƯƠNG 126

Chuông cửa nhà tôi kêu vang.
Tôi nhấn nút trả lời trên máy ghi âm gắn với hệ thống chuông cửa, nói

“Tôi đến ngay đây’, rồi nhảy lò cò xuống lầu. Người giữ chó, Karen
Triebel, đang đứng ngoài cửa chờ. Tôi ôm lấy cô rồi cúi xuống quàng tay
quanh chó cưng Martha của mình.

“Nó nhớ cô lắm đấy, cô Lindsay ạ”, Karen nói.
“Cháu nghĩ vậy à?” tôi nói, bật cười khi Martha khịch khịch mũỉ, sủa ầm

lên và đánh bật tôi chúi lủi. Tôi ngồi đó trên ngưỡng cửa khi Martha ghìm
vai tôi xuống rồi liếm tới tấp làm mặt tôi ướt mèm.

“Cháu đi đây, xem ra cả hai cần có thời gian đùa với nhau nhỉ”, Karen

nói to rồi bước xuống bậc thang dẫn ra chiếc Volvo cũ của cô bé.

“Đợi đã Karen. Lên nhà với cô nào. Cô trả tiền lương cho cháu”.
“Không sao đâu cô, lần sau tính luôn vậy!” cô bé nói, biến vào trong xe,

cột chặt cửa xe lại bằng một dây phơi quần áo, khởi động máy xe.

“Cảm ơn cháu!” tôi gọi to lên khi cô bé lái xe ngang qua và vẫy tay chào

tôi. Tôi quay lại nhìn đứa con yêu của mình.

“Mày có biết tao yêu mày nhiều lắm không?” tôi nói vào một bên tai của

Martha.

Hình như là nó biết điều đó.
Tôi chạy lên nhà với nó, đội nón và mặc áo khoác vào, thay giày chạy

bộ. Rồi cả hai chạy xuống con đường yêu thích, đường 19 hướng về công
viên Reccenter, nơi tôi ngồi phịch xuống ghế đá và xem Martha phô diễn
những trò đặc trưng của giống nòi mình. Nó chạy vòng quanh, nhập bọn với
những con chó khác và đùa giỡn, ra chiều thích thú.

Một lúc sau, nó quay lại ghế đá và ngồi bên cạnh tôi, ngả đầu vào đùi tôi

và ngước cặp mắt nâu to tròn lên nhìn tôi chăm chú.

“Về nhà rồi mừng quá phải không Boo? Hết đi nghỉ mát nữa rồi nhé”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.