tay lạnh giá của em vào lòng. Anh thích
đứng trước cửa sổ lớp học ở tầng bốn,
trong khi em ngây người ngắm cảnh thì
anh ngây người ngắm em. Khi em rời đi,
anh đứng vào chỗ em vừa đứng, nhìn về
phía em đặt lòng bàn tay áp vào vị trí em
vừa để tay lên đó. Anh luôn ở sau em,
nhưng… em chưa bao giờ quay đầu lại.
Dẫu thời gian trôi như nước chảy nhưng
màu của hoa hồng chưa bao giờ nhạt
phai.
Mấy năm nay mưa đổ rào rào, chẳng
khác gì bao nhiêu bể bơi trên thiên đình
bị rơi vỡ xuống mặt đất, rồi biến mất
không tăm tích, giống như nước mắt của