MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 3 - Trang 161

trong môi trường áp lực lâu ngày, trong lòng tràn ngập sự mê man bất định,
không lối thoát, không tìm thấy đáp án cho tương lai. Cũng giống như cách
chúng thường tự chế giễu mình, không thi đỗ đại học, thì bọn con trai phải
ra công trường làm phu hồ bốc vác, còn bọn con gái thì vào nhà máy làm
công nhân thép.

Ngày tổ chuyên án rời khỏi thành phố, trong lễ kéo quốc kì sáng sớm, có
hai cậu học sinh khoác ba lô lên vai, mãi mãi rời khỏi ngôi trường này.

Một giáo viên chặn Lý Cúc Phúc và Mèo Rừng Bự ngoài cổng trường, hỏi:
"Hai em đi đâu?"

Lý Cúc Phúc trả lời: "Đi khắp nơi ạ."

Giáo viên quát nạt, dọa: "Quay về! Đang là lễ thượng cờ. Các câu muốn bị
đuổi học hả?"

Lý Cúc Phúc nhún vai, đáp: "Tùy thôi ạ."

Giáo viên giận dữ: "Các cậu điên hết rồi hả?"

Lý Cúc Phúc trả lời: "Nói chung, tốt nghiệp xong rồi cũng phải đi bốc gạch,
thà chẳng thèm học nữa còn hơn."

Giáo viên lắc đầu, nói: "Các cậu đừng có hối hận đấy nhé!"

Mèo Rừng Bự trả lời: "Nói cho thầy biết, chúng em muốn rời khỏi ngôi
trường chết tiệt này, cùng với đống bài tập và bài học vô ích kia, chúng em
muốn đi Tây Tạng, đi Lệ Giang, đi Thần Nông Giá, chúng em muốn dùng
bước chân đi khắp miền tổ quốc."

Giáo sư Lương ở đầu bước tới, cảm thán: "Ai ya! Tuối trẻ thật tuyệt, thật
đáng ngưỡng mộ!"

Bao Triển nói thêm: "Bỗng nhiên tôi thấy thích hai cậu học trò này thật ấy."

Họa Long hét lên: "Ê, hai tên cò tơ, đến tin chém!"

Tô My cũng đùa giỡn: "Này, đợi chút, có cần xe cảnh sát tiễn hai cậu một
đoạn không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.