MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 3 - Trang 172

tiếng bước chân vọng lại từ phía cầu thang, còn có người từng nhìn thấy
một bóng đen đi đi lại lại ở đó. Sau này, tòa kí túc xá phá đi làm lại, mọi
người phát hiện một bộ xương trắng bị vùi dưới cầu thang cuối cùng. Nếu
ai đó đếm cầu thang mà phát hiện bỗng nhiên thiếu mất một bậc, thì người
đó là kẻ phải đi thay thế cho bậc cầu thang kia.

Tổ chuyên án sau khi điều tra được biết, nhà thầu xây dựng ở nơi này khi
đó đã ăn bớt nguyên vật liệu. Tòa nhà nơi xảy ra vụ án cũng vì thế mà thiếu
đi một bậc thang.

Sáu cảnh sát tỏ vẻ cảm phục trước sự tinh ý của Bao Triển. Những người
sống trong tòa nhà đó có lẽ cả đời cũng chẳng để ý đến chi tiết này, những
người ở tầng bốn và tầng năm có chăng cũng chỉ cảm thấy nhà mình thấp
hơn một chút mà thôi.

Cụ ông Trương Hồng Kì chắp tay sau lưng, từ từ dạo bước trên đường phố.
Trên người ông vẫn mặc bộ quần áo kiểu Tôn Trung Sơn những năm sáu
bảy mươi của thế kỉ trước. Những đề tài bình luận của cụ ông với những
người khác là về những năm tháng xa xưa.

Cả tòa nhà trống rỗng. Vợ chồng người bán quán ở tầng bốn đã chuyển đi
nơi khác, chỉ còn lại ông bà ngoại Trần Lạc Mạt.

Ông cụ đi dạo về, nhìn mãi lên một chiếc cửa sổ hướng Bắc, thẫn thờ
người, trên bậu cửa sổ đó treo một giỏ hoa lan.

Những thứ cũ đã mất, những thứ mới đang ở đâu?

Thành phố hoang này không có khách sạn, có nhà nghỉ. Nơi từng tràn ngập
ánh đèn xanh đỏ nhấp nháy, giờ chỉ còn lại gạch đá đổ nát. Cảnh sát trưởng
sắp xếp cho tổ chuyên án nghỉ tại khu nhà gia quyến của cán bộ cảnh sát,
rồi nói: "Các căn phòng ở đây phần đa đều để trống, mọi người cứ tự nhiên,
chúng ta làm hàng xóm vậy."

Tổ chuyên án tìm thấy một căn nhà có trống Thạch Lựu trước sân, dọn dẹp
qua loa một lát, sáu cảnh sát đưa đến một vài bộ nội thất cũ, đều là đồ người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.