MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 3 - Trang 204

Tôn Thắng Lợi sát hại Trương Hồng Kì một cách vô cùng dã man, tự mình
cũng bị thương nặng. Ông ta chọn việc nhảy lầu tự sát để kết thúc tất cả.

Những giây phút ngắn ngủi trong không trung Tôn Thắng Lợi nhắm mắt,
giơ hai cánh tay ra, cảm giác mình như đang bay, không hề có chút cảm
giác sợ hãi khi cận kề cái chết, mà ngược lại trong lòng như được giải thoát.

Mắt ông rớm lệ.

Một con người khi bị tổn thương, những giọt nước mắt có thể không rơi
ngay lập tức, mà phải đợi đến mãi sau này.

Những giọt lệ dồn nén mấy chục năm trời nay tuôn trào, hòa với tiếng gió
huýt bên tai.

Tôn Thắng Lợi thấy mình đã bay qua khu dân cư cũ kĩ này, rồi lại bay qua
những hàng bạch dương trên khu đất hoang, bay dần khỏi thành phố hoang
ngày một ít người ở, bay khỏi những kí ức lịch sử đen tối trong cuộc đời
mình...

Phồn hoa đã tận, chỉ còn lại thành phố bị bỏ hoang.

Cảnh sát trường báo đầu bếp mập đến nhận thi thể.

Đầu bếp mập cảm thấy vô cùng bất ngờ, nói: "Cha tôi trước đây đến con gà
còn chẳng dám thịt..."

Già trẻ gái trai ngoài phố bàn tán xôn xao về vụ án này, một cậu bé đang
tuổi đến trường nói: "Thật là kinh khủng, thật biến thái, thật đáng sợ."

Cụ già ngồi đọc sách trước khu trung tâm mua sắm bỏ hoang nọ cũng đứng
trong đám dân chúng, cụ hỏi: "Cậu bé, cậu thấy vụ án này rất biến thái, rất
đáng sợ sao?"

Cậu bé trả lời: "Vâng ạ. Lấy ruột người ta ra, một ông già sát hại một ông
già."

Ông cụ đọc sách nói: "Thứ đáng sợ thực sự nằm trong trái tim của hai ông
già đó, trước kia cũng vậy, bây giờ cũng thế... "

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.