MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 3 - Trang 270

tuần, Kỉ Đóa lại đến đưa chú chó ra gần đường tàu nô nghịch, rồi lại chạy
sang khu rừng phủ đầy lá khô chạy nhảy. Tiền tiêu vặt của Kỉ Đóa rất ít, vì
thế cô bé ngốc nghếch này mới nghĩ đến chuyện viết thư cho ai đó giàu có
để mượn tiền, cô bé luôn tin trên đời vẫn có người tốt.

Hỡi cô bé đáng yêu, mong em sẽ mãi giữ được trái tìm trong sáng và nhân
ái ấy.

Trước khi tự sát, Kỉ Đóa ôm chú cún con vào lòng nói: "Chị không có bạn
bè Tommy ạ, em là người bạn duy nhất của chị. Chị không có tiền, em cứ đi
đi, đi tìm một người chủ tốt, vì chị chẳng muốn sống nữa. Haiz! Chị cũng
chẳng muốn kể nữa, chúng ta phải vĩnh biệt ở đây rồi, em sẽ nhớ chị đúng
không?"

Chú chó nhỏ chẳng hiểu thế nào là "tự sát", chú ta cũng không bỏ đi tìm chủ
mới.

Trong mấy ngày Kỉ Đóa nằm viện, chú chó đáng thương không có gì vào
bụng, ngày nào cũng ngồi đó chờ đợi, chờ cô bé đáng yêu đeo ba lô, tóc
đuôi gà kẹp nơ, có tấm lòng nhân ái đến tìm mình.

=================

Phần 7: TẢNG BĂNG DA MẶT.
Lời dẫn

Đôi chân chúng ta đang đi tới đích đến mà ta đã chọn - Milan Kundera

Tại các cơ quan an ninh thường xuyên xuất hiện những người sứt đầu chảy
máu đến báo án, cũng vì thế mà đối với các cảnh sát, điều đó đã không còn
gì là lạ, và chẳng mấy khi có phản ứng bất ngờ hay sợ hãi gì. Thế nhưng, tại
đồn cảnh sát thành phố Trung Nguyên từng có một cảnh sát trực ban sợ đến
ngất lịm, anh đã trông thấy cảnh tượng ghê sợ nhất mà mình từng gặp trong
đời.

Đêm đó, gió bắc thổi rít lên từng hồi, người cảnh sát trực ban pha một tách
trà nóng hổi. Từ trong phòng trực nhìn ra sân đồn cảnh sát, anh thoáng thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.