MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 3 - Trang 284

Chiếc túi nilon trùm mặt được lột bỏ, cậu bé sọ hãi nhìn khắp xung quanh.
Căn phòng rất lớn, trông giống như một cái kho.

Người mẹ nằm trên một chiếc giường khung sắt, hai tay bị còng, hai chân bị
trói, vẫn không ngừng giằng co và gào thét. Một người đàn ông cầm dao
đứng bên cạnh cúi đầu nhìn người mẹ.

Sau lưng cậu bé cũng có một người đàn ông, hắn giữ chặt vai cậu bé, bắt
cậu ta phải mở to mắt nhìn tất cả mọi việc đang diễn ra.

Tô My nhẹ nhàng hỏi cậu bé: "Kẻ cầm dao đó... đã làm gì mẹ cháu thế?"

Cậu bé trả lời một câu khiến mọi người đều nổi da gà: "Liếm mắt! Hắn ta...
liếm mắt mẹ cháu."

Mọi người nhìn nhau vẻ mặt trầm ngâm, thứ hành vi biến thái đó khiến ai
cũng phải bất ngờ.

Người mẹ khi bị hại đã nói với cậu bé một câu, câu nói đó chắc chắn sẽ
khiến cậu suốt đời không quên, trong cả quãng đời còn lại, cậu cần có sự
dũng cảm rất lớn để đối diện với nó, chỉ có điều cậu còn quá nhỏ, sẽ phải
gánh chịu bóng đen tâm lí và đáp lại tình yêu của mẹ như thế nào đây?

Người mẹ nhìn cậu bé, hai mắt đầy tình thương yêu, cô nói với cậu con trai
câu nói cuối cùng: "Nhằm mắt lại đi con!" Có thể cậu bé đã nhắm mắt lại,
không nhìn thấy cảnh tượng mẹ mình bị lột da mặt, hoặc cũng có thể, cậu
đã quá sợ hãi mà không dám nhắm mắt, cứ thể chứng kiến cả quá trình man
rợ đó.

Cậu bé còn quá nhỏ, không thể miêu tả hung thủ một cách chính xác hay kể
ra những đặc điểm nhận dạng của hắn. Lúc bị tấn công, đầu cậu bé bị trùm
túi nilon màu đen, nên cậu bé không thể xác định được địa điểm gặp nạn.
Giáo sư Lương sau nhiều lần gợi mở, để cậu bé nhớ ra nhiều manh mối hơn
nữa, nhưng câu trả lời vẫn chỉ là những cải lắc đầu, nếu không thì chỉ là sự
im lặng.

"Mấy người đó mặc quần áo màu gì, cháu có nhớ không?" Bao Triển hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.