MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 4 - Trang 207

gì bây giờ?"

Sự cố bất ngờ này khiến trong đầu mỗi người đều bị che mờ bởi chiếc

bóng ám ảnh, tuy chiếc bình trong cơ thể người chết đã vỡ nhưng may mà
cảnh sát đã kịp chụp ảnh làm bằng chứng, ảnh chụp cũng có giá trị hình sự
nhất định. Chính uỷ Tống mở cuộc hợp triệu tập các cán bộ cảnh sát. Trong
cuộc họp, giáo sư Lương phân công công tác cho từng bộ phận. Tính chất
của vụ án này rất dã man, không thể chậm trễ, ngay sau đây, cảnh sát phải
làm tốt từng khâu một cách thật chi tiết xung quanh ba điểm chính.

Thứ nhất là, nguồn gốc chiếc bình ấy ở đâu? Liệu có phải đồ cổ không?

Hay chỉ là đồ sứ hình thường? Đó là chiếc bình mới hay đã cũ? Điều này
cần tìm chuyên gia để xác định cho rõ.

Thứ hai, phần phụ của người chết có vết khâu bằng chất liệu gì? Thông

thường nó có công dụng gì? Và dùng vật gì để khâu?

Thứ ba, điều tra mối quan hệ của nạn nhân là trọng điểm công việc, nhất

định phải điều động lượng lớn cảnh sát tham gia nhiệm vụ này. Thăm dò
từng đơn vị mà Điệp Vũ từng tham gia công tác, từng ngôi trường mà cô đã
học, rồi làm bút lục tường tận, chỉ như vậy mới có thể hiểu rõ vì sao Điệp
Vũ lại mắc căn bệnh thế kỉ AIDS.

Bao Triển đưa ra nhận xét: "Nơi phát hiện vụ án là một quảng trường,

khá gần sông Vận Hà, chắc chắn ven sông phải có bến tàu, công nhân làm
việc ở bến tàu và công nhân quản lí nhà kho đều phải dùng sợi dây khâu túi
tải. Theo tôi được biết thì khá phù hợp với đặc điểm mũi kim trên vùng kín
của nạn nhân."

Chính uỷ Tống gật đầu tán thành: "Đúng vậy! Chúng ta nên điều tra

trọng điểm ở các bến tàu ven bờ sông Vận Hà, tìm những người biết rõ nội
tình hoặc những nhân chứng chứng kiến sự việc."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.