MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 5 - Trang 263

Ngược lại, khi tâm trạng không tốt, cảm giác tiêu cực, ghét bỏ, đồng tử sẽ
co nhỏ lại.

Hàn Băng Ngộ từng là lính đặc chủng, khi luyện bắt tỉa anh ta có thể

nhắm vào một viên phân ở xa mà ngắm súng cả buổi, chính bằng cách này,
anh liên tục quan sát sự thay đổi trong ánh mắt của Bảo Nguyên, để biết
được quân bài hắn mới bốc được có đẹp hay không.

Trong ván cuối cùng, Hàn Băng Ngộ vẫn thua. Tất cả những trò từ nãy

đến giờ đều chỉ là diễn kịch cho những đối thủ xem, nếu lập tức vài ván đã
thua trắng tay, nhất định sẽ khiến Bảo Nguyên nghi ngờ. Hàn Băng Ngộ
hiểu rất rõ, nếu trên người còn một cắc bạc, tất cả sẽ không thể nào rời khỏi
đây được.

Hàn Băng Ngộ lắc đầu thở dài, di di hai bàn tay xuống bàn, nói: “Chó

chết! Thua hết rồi, lần sau lại tới chơi tiếp.”

Họa Long và Chu Hưng Hưng đứng dậy, ra vẻ với tên Súng rằng ngày

mai sẽ tới tiếp.

Lúc đó, cánh cửa phòng VIP bật mở, tên Pháo và Gào bé cầm súng săn

hai nòng bước vào, chúng đứng chặn lấy cửa.

“Có chuyện gì thế?” - Tên Súng hỏi.

“Anh, chúng là cớm đấy.” - Tên Pháo giương súng chỉ thẳng về phía Họa

Long.

Chu Hưng Hưng làm ầm lên: “Các anh quá đáng vừa thôi nhé, thua tiền

thì giở trò không cho chúng tôi đi còn mượn cớ nói năng lung tung hả?”

Trước cửa lại xuất hiện một thanh niên trẻ tuổi sắc mặt trắng bệch, trong

tay hắn cũng cầm súng.

Hắn chính là Cao Phi.

Tiền thân của tập đoàn tội phạm này là một gánh xiếc mãi nghệ giang hồ,

sau khi gánh xiếc giải thể, các thành viên của nó tập hợp nhau lại rồi dần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.