MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 5 - Trang 295

Cao Phi: “Không phải bác sĩ thú y thì chúng tôi không tìm ông đâu.”

Bác sĩ Trần: “Tôi chỉ biết chữa bệnh cho vật nuôi thôi…”

Gào bé: “Nói ít thôi.”

Cao Phi rút một khẩu súng từ trong túi ra, họng súng đen ngòm chĩa

thẳng về phía bác sĩ Trần.

Nạn nhân bị súng bắn nếu đưa đến bệnh viện cứu chữa, bác sĩ nhất định

sẽ điều tra lí do bị bắn và báo cảnh sát, do đó Cao Phi, Pháo và Gào bé và
Súng đành phải đi một quãng đường dài suốt cả đêm, tới trạm thú y ở thị
trấn nhỏ này. Chúng đóng cổng lại, ép bác sĩ Trần lập tức phẫu thuật, bác sĩ
Trần bảo chúng đưa tên Súng vào nhà, đặt lên giường, tên Súng vẫn không
ngừng kêu than.

Bác sĩ Trần đeo găng tay cao su, nói: “Không có thuốc tê, không có

Penicillin, chỉ có sulfonamide thôi.”

Pháo: “Sulfonamide là cái giống gì hả?”

Bác sĩ Trần: “Là loại thuốc thuốc kháng sinh, sát trùng, không cầm máu

được, cũng không giảm đau.”

Pháo: “Thôi được.”

Pháo cúi xuống nói với Súng: “Anh, anh cố chịu một tí vậy.”

Chỉ mất năm phút đồng hồ, bác sĩ Trần đã dùng nhíp gắp được đầu đạn

ra khỏi bụng tên Súng, sau đó làm sạch chỗ máu đông, rắc bột kháng sinh
lên, dùng gạc băng vết thương lại, cả quá trình làm một mạch không xảy ra
vấn đề gì.

Gào bé: “Bác sĩ, ông làm tốt lắm.”

Bác sĩ Trần: “Trước đây tôi từng phẫu thuật cho một con lừa rồi.”

Gào bé: “Lừa cũng trúng đạn sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.