MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 5 - Trang 72

nồng nặc, mùi chất nôn của những người say tàu, tất cả hòa quyện trong
không gian chật hẹp và kín bưng.

Đám hành khách ồn ào, cả toa xe hôi hám, đến không khí cũng khiến

người ta phải ngạt thở, có thế mới biết cảnh chen nhau trên tàu mỗi độ tết
đến xuân về khủng khiếp đến đâu.

Ngồi cạnh Khố Ban là một người thanh niên để tóc dài, cậu ta nói: “Lần

đầu tiên tôi đi tàu là ngồi trên nóc tàu, tự do tự tại, lúc đó bên dưới là cả
một khoang chở than. Bây giờ, mọi người chen nhau kêu chí chóe. À,
chúng ta đổi chỗ một lát đi, tôi muốn đi giải quyết một chút.”

Khố Ban đổi chỗ cho cậu ta mà mặt không vui vẻ gì. Anh ta mở cửa sổ,

đứng bậy ra bên ngoài một dòng nước.

Cũng có thể do sự thoải mái đó mà Khố Ban vui vẻ nhấc một chai bia, ra

hiệu với người thanh niên trẻ hỏi có uống hay không.

Người thanh niên tóc dài lắc đầu từ chối: “Bây giờ tôi không uống được,

mặc dù tửu lượng không tồi.”

Khố Ban quay mặt ra cửa sổ, không nói gì thêm. Mỗi lần chúng ta đi tàu

hỏa, có ai chú ý tới phong cảnh bên ngoài cửa sổ không, những đống cỏ,
những cánh đồng lúa mạch, những con kênh và những rừng cây...

Khi đoàn tàu ngang qua một ngôi làng, chàng thanh niên tóc dài vội thò

đầu ra ngoài cửa sổ, hai tay đưa lên miệng gọi lớn về phía chiếc sân nhỏ
gần đó: “Hồng, Hồng, Hồng!”

Từ trong sân, một cô gái tên Hồng dường như cứ vài tháng lại nghe thấy

thứ âm thanh quen thuộc này, âm thanh đó thật xa xăm nhưng vẫn vang
vọng bên tai. Khi cô đang giặt quần áo trong sân, khi cô đùa vui với đứa
con nhỏ, thậm chí cả khi cô đang trong cơn mơ ngủ cũng nghe thấy tiếng
chồng mình gọi. Vì thế mà tinh thần cô có phần bấn loạn, nghĩ rằng mình
ảo giác, rồi cô dỏng tai nghe, nhưng chỉ thấy tiếng tàu hỏa hú còi rồi xình
xịch chạy qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.