MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 167

biến thành hố cát rồi à, sau này đừng nói em là người Tô Châu nữa, kể cả
em có nói là người Lan Châu thì cũng có người tin. Tôi véo tai Bắc khiến
anh kêu oai oái, rồi anh lại ôm tôi vào lòng và hôn tôi, tôi cắn môi anh, day
đi day lại, day sứt cả môi, Bắc nói với tôi, chà, em hăng thật đấy!

Ngày tốt nghiệp đã đến.


Giống như tất cả những khoá sắp tốt nghiệp khác, trường học tràn ngập bầu
không khí sắp chia tay, trên các hành lang ngổn ngang vỏ bia rượu, đêm
đến mọi người lại tụ tập chơi bời, đàn hát. Hồng Yến đã liên hệ được với
một công ty ở Thiên Tân, Thành Thành cũng về quê, còn hai cô bạn tôi tiếp
tục học cao học, còn một người thi được Toefl nên đã đi học ở nước ngoài.
Chỉ còn lại mình tôi, tôi chuẩn bị cùng Bắc mở một cửa hàng, vì đang
mong chờ cuộc sống đôi lứa nên tôi cảm thấy việc chuẩn bị chia tay giảng
đường hết sức bình thường. Trong khi sắp xếp đồ đạc, tôi đã thu vén rất cẩn
thận những bức thư Bắc gửi cho tôi và những chiếc vé tàu tôi đã đi, đó là
bằng chứng cho tình yêu của chúng tôi, đến một ngày nào đó nếu Bắc là
Thế Mỹ, tôi sẽ dùng chúng để tính sổ với anh.


Bắc bảo, đến khi chuẩn bị tốt nghiệp, tất cả những đôi đang yêu đều khóc
lóc rầu rĩ, phần lớn sinh viên yêu nhau đến khi tốt nghiệp thường đôi ngả
đôi đường, nhưng Bắc nói, anh lại trông ngóng từng ngày, chỉ mong đến
ngày tốt nghiệp, vì khi đó anh có thể gặp tôi hàng ngày, đỡ phải mong
ngóng chờ trông. Hàng ngày nhìn thấy bạn bè đi uống bia rượu say tuý luý
quay về, nhìn những đôi tình nhân sắp phải chia tay, tôi chỉ có một mong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.