MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 192

tay khi mới mười bảy tuổi. Đến giờ cả hai vẫn còn giữ, nếu có kiếp sau thì
tôi muốn được làm đàn ông, và tôi sẽ yêu cô ấy gì tôi rất hiểu cô ấy.

Hiểu Lối bảo Trần Tử Phóng đã cầu hôn cô, nhưng cô luôn cảm thấy sợ,
một nỗi sợ vô hình, cô không dám nhận lời anh.

Không sao đâu – tôi an ủi. Trần Tử Phóng là người làm nghệ thuật, anh ấy
không quá coi trọng chuyện đó đâu.

Chuyện đó như một bóng ma, lúc nào cũng ám ảnh trong tâm trí cô. Hiểu
Lối từng bị người khác hãm hiếp,cô không còn trong trắng, tất cả những
điều này, nếu không nói với Tử Phóng thì làm sao anh biết được. Hiện giờ
con gái còn mấy ai là còn trong trắng? Tôi bảo, Hiểu Lối, cậu sống quá cẩn
thận đấy, thực ra cuộc sống đơn giản lắm, không hề phức tạp chút nào, có
người đàn ông thương cậu, yêu cậu, thậm chí băng vệ sinh cậu dùng hàng
tháng cũng đều là anh ấy mua thì thực sự cậu nên nhận lời cầu hôn và làm
vợ anh ấy.

Có lẽ lời khuyên của tôi đã có tác dụng, sau đó không lâu, Trần Tử Phóng
nhắn tin cho tôi, Tiểu Bạch, hôm nay anh đã hôn được Hiểu Lối rồi.

Đáng lẽ tôi phải mừng cho Hiểu Lối, nhưng sau khi nhận được tin nhắn đó
tôi lại cảm thấy có một chút gì đó rất buồn, tôi không hiểu đó là cảm giác
gì. Hôm đó tôi đã rất chủ động, tôi đòi Bắc ôm tôi, hôn tôi, chúng tôi hôn
nhau rất mặn nồng, bất giác trong đầu tôi lại hiện lên hình ảnh Hiểu Lối,
điều này đã khiến tôi cảm thấy rất tội lỗi, nếu tôi và Hiểu Lối hôn nhau thì
sẽ thế nào nhỉ?

Tối hôm đó tôi cứ quấn chặt Bắc, mãi không chịu thôi, đến cuối Bắc không
còn sức nữa. Anh bảo, bà xã, thôi tha cho anh nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.