MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 248

Tớ nói với Tiểu Dao rằng, từ khi lên mười, em đã biết làm được tất cả mọi
việc, bố em nghiện rượu, còn mẹ em lại thích giao lưu, chơi bời, cờ bạc với
đàn ông, cuối cùng bà cũng bỏ nhà đi với người khác. Từ khi lên mười em
đã phải lo việc nhà, nên em không sợ chịu khổ chắc chắn em sẽ nuôi được
anh.


Đêm ở Hải Nam, khi chúng tớ kề vai áp má, hai cơ thể quấn quýt bên nhau
và đem đến cho nhau những cảm giác tuyệt vời nhất, hết lần này đến lần
khác, đê mê bất tận, trong những đêm đó, anh ấy đã gọi tên tớ và bảo,
Phần Na, anh yêu em.


Cuối cùng tớ đã làm cho một người đàn ông yêu mình.

Thậm chí, chỉ cần rời xa tớ mấy phút là anh ấy đã gọi tớ như một đứa trẻ.

Còn tớ thì vui vẻ như một chú chim bồ câu, tớ từng nói rằng, tớ là một đứa
trẻ chịu khổ từ bé, tớ không sợ khổ.

Tớ gầy như một con lạc đà chỉ còn trơ bộ xương, nhưng tớ biết, đó là lúc tớ
gợi tình nhất, người đàn bà có được tình yêu là người đẹp nhất.

Nếu cứ yêu nhau suốt đời như thế, tớ cũng không sợ nghèo.

Nhưng Tiểu Dao lại bị ốm, anh bị viêm tiểu cầu thận. Nếu không có tiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.