MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 251

Tiểu Dao lạo bắt tay vào công việc làm ăn, bắt đầu từ những việc nhỏ nhất,
bằng sự thông minh của mình, kể cả là bán chiếu anh vẫn kiếm được tiền.

Rất nhanh, chúng tớ đã có nhà ở Hải Nam.

Thế nhưng, chúng tớ vẫn là những kẻ đang trốn chạy, chúng tớ không thể
đi đăng kí kết hôn, trên mạng có lệnh truy nã anh ấy.

Tớ gần như không thể cầm cự được nữa, sức khỏe của tớ như một đóa hoa
khô tàn, ngày một tơi tả. Tiểu Dao thường ôm tớ khóc, xuân đến rồi, nếu
em bỏ anh đi thì anh làm sao có thể sống nổi?


Rất nhiều ngày chúng tớ cứ ngồi ôm nhau như vậy, không ai nói gì, chỉ
lặng lẽ nhìn vào màn đêm đang dần dần buông xuống. Tiểu Dao hát cho tớ
một bài hát cũ, quen nhau sáu năm, giờ tớ mới biết được là anh hát hay
như vậy, đặc biệt là các bài hát của Tề Tần, tớ ôm chặt eo anh như cái cây
dây leo vậy.


Đến những giờ phút cuối cùng, ngay cả nói chuyện tớ cũng không còn đủ
sức nữa, đúng vậy, thời gian còn lại của tớ trên thế giời này không còn
nhiều nữa.

Tiểu Dao liên tục hỏi tớ, Phần Na, em thích gì? Anh sẽ cố gắng bằng mọi
cách để làm cho em bằng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.