MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 264

dài. Hôm đó cũng vậy, thực ra cô không hề thích mặc áo dài vì nó rất gò bó
khiến cô không cử động được thoải mái, mặc dù áo dài có thể làm nổi bật
các đường cong tuyệt mĩ trên cơ thể cô, nhưng sự tuyệt mĩ đó đòi hỏi cô
phải trả giá.


Cô muốn mặc chiếc váy ngủ lụa nhưng Charles không cho. Vì thế cô cảm
thấy hơi bực mình, Charles nói, em muốn gì anh cũng có thể chiều được
em, kể cả ánh trăng trên trời, nhưng em phải mặc áo dài vì anh rất thích.


Hiểu Lối bảo, nhưng em lại không thích.


Như thế không được, anh mà thích thì bắt buộc em cũng phải thích. Hiểu
Lối hứ một tiếng, Charles bảo, anh có thể lấy cả trăng xuống cho em, Hiểu
Lối bảo, em lấy trăng làm gì, em chỉ thích money thôi. Charles ngớ người
ra một lát, rồi anh bảo, được, và thế là anh từ trong giường lôi ra một chồng
tiền đô rồi đặt lên giường và bảo, mặc vào anh sẽ cho. Hiểu Lối liền cười
và bắt đầu mặc hết bộ này đến bộ khác, cô thầm nghĩ, đúng mình đã bán
thân thật sự rồi. Xong việc cô cầm tiền rồi đi. Đó là gặp nhau lần cuối cùng
giữa họ, Charles không còn đến tìm cô, và cô cũng không đến tìm anh, đến
khi cô quay về lại khách sạn thì nhân viên đó bảo, Charles về nước rồi. Cô
thầm nghĩ, người đàn ông đó từng có quan hệ với cô ư? Càng nghĩ cô càng
thấy mơ hồ, cuối cùng, ngay cả đến diện mạo của Charles cô cũng không
tài nào mường tượng nổi, nhưng tiền Charles để lại vẫn còn, một chồng tiền
xanh toàn là đô la đó, nhìn vừa thích thú vừa ghê tởm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.